Edit: cầm thú
Ngô Trần ngồi trên ghế, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lăng Hiểu.
Lăng Hiểu: Ách.
Sai chỗ nào?
"Ta không nên quấy rầy ngươi và Thái Anh tỷ tỷ?"
Lăng Hiểu chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội hỏi lại.
Ngô Trần mặt đầy tuyến đen, theo bản năng cầm lấy chổi lông gà bên cạnh.
"Cho nói lại.
"
"Được rồi, là ta sai.
"
Lăng Hiểu lập tức mấp máy miệng: "Ta không nên xen vào việc của người khác, cha nuôi đã dạy ta, muốn sinh tồn trong thâm cung thì quy tắc thứ nhất, đừng làm việc không liên quan tới mình! Giặt quần áo của Tịch thần cung là việc của Thái Anh tỷ tỷ, ta không nên đi giúp đỡ.
"
Giọng nói Lăng Hiểu mạnh mẽ.
Chính xác, nàng theo sau Ngô Trần tự mình viết nên quy tắc sinh tồn thâm cung.
Ngươi đừng nhìn Ngô Trần ngày thường bộ dạng tốt bụng vui vẻ.
Kỳ thật, người này, rất tùy tiện.
Am hiểu kỹ càng đạo lý sinh tồn trong hậu cung.
Ngô Trần:!
"Còn nữa?"
Dường như không hài lòng với câu trả lời của Lăng Hiểu, Ngô Trần hỏi lại một câu.
Còn nữa hả?
Lăng Hiểu trợn mắt nhìn, còn cái gì nữa?
Nàng vẫn chưa làm gì mà!
"Ta còn làm gì sai nữa sao?
Kẻ dưới không ngại học hỏi chính là đức tính tốt đẹp của nữ nhân Hoa Hạ.
Nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của Lăng Hiểu, Ngô Trần cầm chổi lông gà trong tay gõ xuống bàn: "Quy tắc thứ ba trong cách sinh tồn thâm cung là gì?"
Điều thứ ba?
Ánh mắt Lăng Hiểu thay đổi: "Chớ can thiệp việc không nên can thiệp, càng không nên tùy tiện dính lấy nhân quả trong hậu cung.
"
"Ngươi còn nhỏ trẻ người non dạ, lại muốn ra tay giúp đỡ, chính là đã can thiệp vào rồi.
"
Ngô Trần ánh mắt thâm sâu nhìn Lăng Hiểu một cái, có một số việc hắn không nói cho nàng biết.
Thái Anh kia vốn là cung nữ trong Thanh An điện, bởi vì đắc tội vị trong Tịch thần cung, cho nên mới bị đày đến tạp dịch viện.
Một khi quá thân cận với nàng, chỉ sợ sẽ đắc tội vị Tịch thần cung kia.
Mà nếu như làm khó dễ nàng, lỡ như về sau nàng ta có cơ hội rời khỏi nơi này thăng quan tiến chức, như vậy sẽ tạo cho bản thân thêm một kẻ địch.
Cho nên, tốt hơn là giữ trung lập đừng thể hiện thái độ.
Nhiều một phần có vẻ tận lực, thiếu một phần, lại giống như quá vô tình.
Ngô Trần sống cẩu thả nhiều năm, phì phì, là sinh tồn trong hậu cung nhiều năm, đã sớm luyện thành một thân đầy bản lĩnh, dưới tình huống không đắc tội người khác, cũng sẽ không làm khó Thái Anh.
Đây mới là đạo lý sinh tồn chân chính nơi hậu cung.
"Được rồi.
"
Lăng Hiểu một bên chớp chớp mắt: "Về sau ta không làm như vậy nữa?"
"Ừm.
"
Ngô Trần lúc này