Edit: cầm thú
Trong hình phạt thất.
"Cha nuôi, chuyện lần này...!ta cuối cùng cũng cảm thấy không đúng chỗ nào.
Ta với nhị điện hạ làm thế nào mà bị phát hiện?"
Lăng Hiểu chỉnh áo choàng của mình một phen, đột nhiên mở miệng hỏi Ngô Trần.
Trong hoàng cung này, không có gì là trùng hợp cả.
Tất cả trùng hợp đều là mưu đồ đã lâu!
"Là tam điện hạ."
Ngô Trần nhỏ giọng: "Tam điện hạ nghe nói nhị điện hạ bị thương, cho nên cầm theo thuốc đặc biệt tới thăm, kết quá...!không gặp người."
Tam điện hạ? Dạ Cảnh Phong?
Lăng Hiểu nhẹ nhíu mày, hắn mới là đứa trẻ mười một tuổi, hẳn sẽ không có tâm cơ như vậy chứ?
Dạ Cảnh Phong là nam chủ, nam chủ chẳng phải nên truyền bá năng lượng chính diện sao?
Cho nên...
"Không phải tam điện hạ, chỉ sợ là..."
Lăng Hiểu còn chưa nói xong, ngoài cửa liền truyền đến tiếng của Dạ Cảnh Niên: "Lăng Hiểu, Lăng Hiểu ngươi đừng sợ, bản điện hạ tới cứu ngươi rồi!"
Lăng Hiểu:...
Chờ ngươi đến, mộ của tỷ tỷ ta cỏ xanh cao ba thước rồi!
Trong phòng.
"Khụ khụ."
Ngô Trần liếc mắt nhìn Lăng Hiểu một cái, nhẹ nhàng kho khan.
Mời ngươi bắt đầu diễn xuất!
Lăng Hiểu: A..., ta hôn mê rồi!
Lăng Hiểu vô cùng chuyên nghiệp ngã về phía Ngô Trần.
Ngô Trần thuận tay tiếp được nàng, hơn nữa còn nhỏ giọng nói: "Ngươi lại béo lên rồi."
Lăng Hiểu:...
Không có khả năng!
Tỷ tỷ ta chính là ăn cái gì cũng không béo!
"Ầm!"
Lúc này, cửa hình phạt thất đã bị người ta đá ra, Dạ Cảnh Niên vội vàng xông vào, vừa vào cửa, nhìn thấy người trong lòng Ngô Trần, sắc mặt chưa tới mức tái nhợt, nhưng vẻ mặt nàng có vẻ rất đau khổ.
"Lăng Hiểu."
Dạ Cảnh Niên vẻ mặt tự trách: "Đều là tại ta, trách ta không tốt."
Hắn giơ tay muốn kéo tay Lăng Hiểu đi, nhưng lúc này, Ngô Trần hai tay dùng lực, bế Lăng Hiểu lên: "Điện hạ, nàng bị thương, thần mang nàng trở về bôi thuốc trước, nếu như điện hạ thật sự muốn tốt cho Lăng Hiểu, trước trở về giải thích với Doanh phi nương nương đi."
Dạ Cảnh Niên vừa mới từ chỗ của bệ hạ trở về liền đi thẳng tới nơi này, rất không thỏa đáng.
Doanh phi nương nương sẽ không vui đâu.
Ngôn Tình Nữ Phụ
Câu nói đầu tiên của Ngô Trần đã chỉ rõ vấn đề, Dạ Cảnh Niên cũng hiểu.
"Ngô công công, ngươi chăm sóc cho nàng, lát nữa ta sẽ trở lại." Dạ Cảnh Niên liếc sang nhìn Lăng Hiểu, sau đó mới xoay người rời đi.
Sau khi hắn rời