Edit: cầm thú
Ngày ngày ở Cẩn vương phủ, Lăng Hiểu coi như quá thoải mái.
Mặc dù thỉnh thoảng sẽ ngủ quên, nhưng mà Dạ Cảnh Niên sẽ không trách phạt nàng, trong phủ hạ nhân rất nhiều, Lăng Hiểu không cần phải làm gì, ngày thường cứ đi theo vương gia sống phóng túng là được rồi, thỉnh thoảng buổi tối sẽ có bữa ăn khuya thịt nướng.
Cứ như vậy sống qua nửa năm, nửa năm sau vào một buổi trưa, trong vương phủ nghênh đón một người quen cũ.
"Lam Ngọc tỷ tỷ, sao ngươi tự mình đến đây?"
Lăng Hiểu nghe nói Lam Ngọc ghé qua, lập tức tự mình đi đón.
"Lăng Hiểu nha đầu này sống trong Cẩn vương phủ thật sự quá tốt nhỉ, được vương gia nuôi đến trắng trẻo mập mạp."
Lam Ngọc liếc mắt nhìn Lăng Hiểu một cái, nhẹ giọng mỉm cười.
Lăng Hiểu chỉ cười ngây ngô: "Đúng rồi, Lam Ngọc tỷ, phụ thân ta thế nào rồi?"
Người trong hoàng thành rất khó xuất cung.
Từ khi rời khỏi hoàng cung, Lăng Hiểu liền không nhận được tin tức của Ngô Trần, nói trong đầu không nhớ tới hắn thì chính là nói dối.
"Ngô công công?"
Nghe Lăng Hiểu nhắc tới Ngô Trần, Lam Ngọc hơi ngập ngừng một phen: "Ba tháng trước Ngô công công đã rời khỏi Thanh Nguyệt cung rồi, chuyện này...!ngươi không biết sao?"
Rời khỏi Thanh Nguyệt cung?
Lăng Hiểu ngẩn người: "Ta...!không có nghe nói chuyện này, ở trong vương phủ không có nhận được tin tức trong hoàng thành, không biết phụ thân ta đi nơi nào rồi?"
Không thể là quay lại tạp dịch viện chứ?
"Cái này...!ta cũng không biết nữa." Lam Ngọc lắc đầu, nói sự thật.
"Đúng rồi, vương gia đâu? Lần này ta đến là làm theo nhiệm vụ của nương nương, đích thân gặp mặt vương gia." Lam Ngọc mỉm cười chuyển đề tài.
"A..., vương gia ở thư phòng, để ta dẫn Lam Ngọc tỷ qua đó!"
Đừng nhìn ngày thường Lăng Hiểu không quan tâm cái gì, nhưng hạ nhân trong sân đều do nàng quản lý đó.
Đúng vậy, bây giờ nàng chính là nữ quản sự nội viện vương phủ, cùng cấp với đại tổng quản vương phủ.
......
Thư phòng vương gia.
Lam Ngọc đi vào đó rất lâu, Lăng Hiểu vẫn đứng ngoài cửa.
Qua chừng nửa canh giờ, Lam Ngọc mới bước ra khỏi thư phòng: "Ta nên trở về phục mệnh nương nương rồi."
"Lam Ngọc tỷ tỷ đi thong thả."
Lăng Hiểu vốn định tự mình tiễn Lam Ngọc