Edit: cầm thú
"Chào buổi sáng hiệu trưởng!"
"Chào hiệu trưởng Lăng.
"
Lăng Vệ Chu dẫn Lăng Hiểu đi vào học viện, dọc đường đi có không ít học sinh và giáo viên mỉm cười chào hỏi Lăng Vệ Chu.
Tất cả học viện ở Phương Đường thị, thậm chí là tất cả võ giả trong Phương Đường thị, có ai không biết tên tuổi Lăng Vệ Chu?
Ông ấy không chỉ là một tông sư phẩm đức cao trọng, ông còn có một đứa con trai nổi danh thiên hạ, Lăng Xuyên.
Hơn nữa bây giờ Lăng Xuyên còn là phó hiệu trưởng danh dự của học viện Kinh Vũ, bởi vì hắn quá mạnh mẽ nghiêm khắc, cho nên học sinh đều gọi hắn là "hiệu trưởng", cái chữ "phó" kia mọi người đều quên hết rồi, cảm thấy đó chính là một loại xúc phạm Lăng Xuyên.
Tóm lại Lăng Xuyên cực kì trâu chó.
Thân là cha Lăng Xuyên, địa vị của Lăng Vệ Chu tất nhiên cũng hơn người.
"Hiệu trưởng Lăng, đây chính là Lăng Hiểu sao? Không ngờ đã lớn như vậy, còn rất xinh đẹp nữa nha!"
Lúc này, Lăng Vệ Chu dẫn Lăng Hiểu tới văn phòng giáo viên, mọi người đều biết được tin tức, nghe nói Lăng Hiểu sắp đi làm.
Mặc dù Lăng Hiểu không phải võ giả, nhưng các giáo viên khác không dám khinh thường cô ngược lại đối xử rất tốt.
"Xin chào mọi người, tôi là Lăng Hiểu, sau này sẽ là đồng sự của mọi người, mong được mọi người chỉ giáo.
"
Lăng Hiểu vô cùng ngoan ngoãn lễ phép chào hỏi các giáo viên trong phòng.
Ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với cô chính là!
Cô bé này thật ngoan!
Cô bé thật dịu dàng!
Không hổ danh là con gái hiệu trưởng Lăng!
"Lăng Hiểu, để chị dẫn em đi tham quan trường học.
"
Đều là giáo viên dạy văn hóa, một nữ giáo viên tự động xin đi giết giặc dẫn Lăng Hiểu đi tham quan một vòng quanh trường.
Thật ra, cái học viện này cũng không to lắm.
Sau khi linh khí hồi phục, võ giả làm theo quy định, mỗi thành thị phải thành lập ít nhất một học viện võ đạo, liên minh sẽ phân phát tài nguyên xuống, trợ giúp học viện bồi dưỡng nhân tài.
Học viện võ đạo Phương Đường được thành lập như thế đó.
"Học viện chúng ta cũng không nhiều học sinh lắm.
" Lăng Hiểu đi một vòng quanh học viện, cũng không nhìn thấy nhiều học sinh.
"Ài.
"
Nữ giáo viên bên cạnh tên là Dương Thư, cô thở dài một hơi: "Nơi này của chúng ta, vốn thiếu hạt giống tốt, thỉnh thoảng