Edit: Quàng Thượng
Lăng Hiểu muốn nói chuyện tình cảm với Trình Cẩm nhưng đáng tiếc là cao lãnh như Trình tổng lại chỉ muốn nói chuyện tiền bạc với Lăng Hiểu.
Đương nhiên là Lăng Hiểu sẽ không để Trình Cẩm như ý.
Cô sẽ không bán cổ phần cũng không rời khỏi Trình gia, cô còn phải ở đây để giám sát Trình Cẩm yêu đương rồi kết hôn sinh con nữa kìa!
Làm một người trưởng bối dễ dàng lắm sao? Đáp án đương nhiên là -- rất không dễ dàng rồi!
Việc làm ăn của hai người cứ như vậy mà đổ vỡ rồi.
Lăng Hiểu chết sống mà ăn vạ ở Trình gia không chịu đi, Trình Cẩm cũng là người có uy tín có danh dự nên đương nhiên là không so đo với một cô gái nhỏ độc thân như cô rồi.
Nhưng Trình Tiêu thì ---
"Ông nội không phải để lại cho cô mấy căn phòng ở sao? Tại sao mà cô lại ăn vạ ở đây không chịu đi vậy?"
"Tôi thích, cậu quản được sao? Nhóc con phải kính trọng người lớn một chút! Nếu không... Là phải bị đánh!"
Lăng Hiểu quơ quơ nắm tay về phía Trình Tiêu.
Nhóc con không nghe lời thì làm sao bây giờ?
Hơn phân nửa là do được nuông chiều quá, đánh một trận là được rồi!
Nếu đánh một trận vẫn không ngoan, như vậy... Cứ đánh tiếp! Đánh tới nó nghe lời thì mới thôi!
Trình Tiêu: ...
Nhìn nắm tay Lăng Hiểu, Trình Tiêu hơi hơi rụt cổ, mấy hôm trước sau khi tận mắt nhìn thấy Lăng Hiểu đánh một khối thép dày cong thành một vòng, Trình nhị thiếu đối với nắm tay của cô liền xuất hiện bóng ma.
Ừ, nói đơn giản chính là nhị thiếu có chút sợ hãi.
"Tốt... Đàn ông tốt không đấu với phụ nữ! Hừ!"
Trình Tiêu đeo cặp sách liếc mắt trừng Lăng Hiểu một cái, xoay người liền nhanh chân đi lên lầu.
Lăng Hiểu chỉ đứng tại chỗ hơi hơi mỉm cười.
Hiện giờ cô đã là một phần của đại gia đình nhà họ Trình, bạn xem mọi người đều hoan nghênh cô như vậy, nhất định là cái đại gia đình này sẽ càng ngày càng ấm áp hòa thuận.
Thứ hai, ngày 27 tháng 3.
Lăng Hiểu vào ở trong Trình gia đã được hai tháng.
Thứ hai mỗi tuần đều là lúc mọi người bận rộn nhất, tối