Edit: Quàng Thượng
"Mỗi khi tôi tới chỗ cô ấy để chơi thì đều đem theo rất nhiều đồ ăn ngon, có đôi khi cô ấy muốn gì thì cho dù nó đắc hay quý tôi cũng sẽ dùng tiền tiêu vặt của mình mà mua cho cô ấy, nhưng cô ấy lại luôn để tôi chơi cùng với thú cưng của cổ, rửa phân cho bọn nó, càng quá đáng hơn là có một lần cô ấy còn bắt tôi học tiếng sủa của chó."
Tuy nói đến chuyện cũ khổ sở của mình nhưng giọng điệu Trình Cẩm vẫn rất bình tĩnh.
"Đó là lần đầu tiên tôi từ chối cô ấy bởi vì tôi là người, vì sao phải học tiếng chó sủa? Tại sao phải vẫy đuôi lấy lòng cổ?"
Tới bây giờ Trình Cẩm vẫn không quên tình cảnh năm đó.
"Cậu nghĩ mình là ai? Đồ heo mập, cậu còn không đẹp bằng chó của tôi!"
"Để cậu học tiếng chó sủa là coi trọng cậu rồi!"
"Nếu không phải xem cậu còn nghe lời hơn chó thì tôi mới không thèm chơi cùng với cậu đâu! Tên mập chết tiệt!"
Rõ ràng là một cô bé thoạt nhìn đáng yêu lương thiện vậy mà có thể nói ra những lời độc ác như vậy.
Đều nói trẻ con nếu ác thì chính là kẻ ác độc thuần túy nhất trên thế giới này.
Không có chút nào giả tạo mà đơn giản chỉ là chán ghét.
Lòng tự trọng của Trình Cẩm trong giây phút đó đã bị tổn thương nghiêm trọng.
Hắn bắt đầu hoài nghi cuộc sống này—
Thật sự sẽ có điều tốt đẹp như thuở ban đầu tồn tại trên thế giới này sao?
Có lẽ, tất cả đều không có thật mà chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi.
Hắn vẫn luôn là đứa bé háo thắng, sau ngày đó, hắn không còn đi tìm cô bé kia chơi chung nữa, hắn bắt đầu liều mạng giảm béo, cực kì hạn chế bản thân rời xa đồ ăn vặt rác rưởi và calo.
Cuối cùng ...
Hắn rốt cuộc cũng thành công biến thành một nam thần đẹp trai nhiều tiền.
"Tiềm lực của con người thật sự rất lớn, khi còn nhỏ tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ mạnh mẽ như vậy, tự mình hạn chế đến cả tôi cũng tự sợ mình!"
Trình Cẩm thở dài, chuyện cũ của hắn cũng chưa có kết thúc.
Bởi vì khi hắn lên cấp ba lại gặp cô bé kia.
Chuyện kế tiếp rất là máu cún luôn.
Cô bé đó đã sớm quên mất một người tên là Trình Cẩm nhưng lại không cưỡng lại được sự hấp dẫn của Trình Cẩm