Ôn Niệm Niệm vẫn còn chưa đi ra khỏi văn phòng, chuyện gian lận đã bị truyền tới các bạn học.
“Ôi đệch, thiệt hay giả!”
“Bộ giáo dục đã có người tới, nhìn có vẻ là tám chín mười phần rồi.”
“Ôn Niệm Niệm lại gian lận, điên rồi sao?”
"Nhưng nếu không gian lận, cậu ta có thể thi được điểm như vậy sao?”
“Đúng vậy, điểm tuyệt đối cũng quá khoa trương, Giang Dữ còn không thi được điểm tuyệt đối đâu!”
“Tớ thấy cậu ta là chơi quá trớn, ngốc không cơ chứ, gian lận cũng đừng cóp hết chứ.”
……
Tất cả kinh ngạc tích góp hai ngày trước của họ, bây giờ đều chuyển hóa thành hoài nghi Ôn Niệm Niệm.
Chỉ có gian lận mới có thể giải thích được, cho dù trong khoảng thời gian này cô đích thực chăm chỉ nỗ lực học tập, nhưng mà có thể đạt được hạng nhất toàn tỉnh, cũng quá khoa trương rồi.
“Các cậu không được nói như vậy.” Ôn Khả Nhi nói với các cô gái bát quái chung quanh này: “Tớ... Tớ vẫn tin tưởng chị.”
“Việc này không phải đã rõ ràng sao, cậu còn tin tưởng cậu ta cái gì chứ.”
Ôn Khả Nhi yếu đuối nói: “Ờ, tớ tin chị ấy chắc chắn không phải cố ý gian lận, chắc là nhất thời hồ đồ, các cậu tuyệt đối không được nói chị ấy như vậy.”
“Khả Nhi, cậu thật là quá lương thiện.”
“Đúng vậy, nếu không phải bởi vì cậu ta kéo cao điểm chuẩn, cậu sao có thể đến thứ hạng cũng không đạt được.”
“Đúng đấy!”
Lúc này, tiếng cười của một cậu con trai truyền đến ――
“Cmn tớ cũng say rồi, cái gì mà ‘không phải cố ý gian lận’, cái gì mà ‘không phải cậu ta kéo cao điểm chuẩn’, cậu có thể đạt được thứ hạng, mấy lời nói giả tạo như vậy, cũng có thể bóp mũi mà nói ra, nói tới mặt không đỏ tim không hiểu, thành tâm thành ý, cũng thật trâu bò.”
Ôn Khả Nhi quay đầu lại, nhìn thấy người nói lại là đại biểu môn vật lý- Đường Kế Xuyên.
Ở vòng đấu loại, cậu ta bị Ôn Niệm Niệm treo lên đánh một trận, nhưng từ lúc đó trở đi, Đường Kế Xuyên không còn gây phiền phức cho Ôn Niệm Niệm nữa.
Không chỉ có như thế,ngược lại thái độ của cậu ta đối với Ôn Niệm Niệm trở nên thận trọng lễ phép hơn nhiều.
Chắc là nhận được ân tình Ôn Niệm Niệm tha cho cậu ta một đường lui ngày hôm đó.
Đường Kế Xuyên vừa sắp xếp lại bài tập vật lý mới thu được, vừa chế giễu Ôn Khả Nhi: “Cậu nói những lời này, cậu cho rằng các bạn ấy thật sự tin cậu sao?”
Sắc mặt Ôn Khả Nhi lành lạnh: “Cậu có ý gì.”
“Ấm áp, lương thiện, thuần khiết, ngây thơ.”
Cậu ta nhìn Ôn Khả Nhi, gằn từng chữ: “Cậu thật sự cho rằng, chúng tôi đều đối xử như vậy với cậu sao? Là chính cậu quá ngu xuẩn, hay là cậu nghĩ rằng chúng tôi quá ngu xuẩn!”
Các bạn học xung quanh thì thầm to nhỏ, nhỏ giọng bàn tán gì đó, ánh mắt... cũng trở nên quái lạ.
Bỗng nhiên bị vạch trần, Ôn Khả Nhi giống như là bị lột sạch quần áo vậy, không chỗ dung thân.
Một câu nói của Đường Kế Xuyên làm bừng tỉnh người trong mộng, thật ra các bạn học đều nhìn ra được cô ta đang làm bộ, chỉ là chưa nói toạc ra thôi, chung quy thành tích của cô ta tốt, là con cưng trước mặt thầy cô.
Có câu là thà rằng đắc tội với quân tử, chớ đừng đắc tội với tiểu nhân, họ thà rằng rõ ràng chế giễu Ôn Niệm Niệm, cũng không dám trở thành địch với Ôn Khả Nhi.
Bởi vì, ở trong mắt họ, cô ta chỉ là tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi.
Tiểu bạch hoa giả bộ lâu như vậy, đột nhiên mọi thứ sụp đổ, Ôn Khả Nhi có chút không chấp nhận được, gương mặt đỏ lên, cảm giác ánh mắt những người xung quanh nhìn cô ta, giống như những con dao nhỏ rạch lên người cô ta.
......
Quý Trì là người đầu tiên vọt tới văn phòng giáo vụ bất bình cho Ôn Niệm Niệm, cậu ta vô cùng kích động, hoàn toàn không giống bộ dạng ngày thường thành thật yếu đuối, lòng đầy căm phẫn nói với mọi người: “Ôn Niệm Niệm không gian lận! Các thầy không thể đổ oan cho người tốt!”
Trên mặt lãnh đạo Kỳ Bình lộ ra vẻ không kiên nhẫn, hỏi chủ nhiệm lớp: “Đây lại là ai?”
“Đây là học trò Quý Trì trong lớp chúng tôi, trò đó và trò Ôn Niệm Niệm là bạn tốt.”
“Cậu tham gia cuộc thi sao?”
“Không có.”
Chủ nhiệm lớp quay đầu lại nói với Quý Trì: “Em tới làm cái gì!”
Quý Trì kích động nói: “Em có thể chứng minh Ôn Niệm Niệm không gian lận!”
Cung Thụ Tài cắt ngang lời nói của Quý Trì, lạnh giọng quát lớn: “Em đến thi đấu cũng không tham gia, sao mà chứng minh bạn ấy không gian lận!”
Quý Trì dừng một chút, lầu bầu nói: “Em... Em có thể chứng minh, Ôn Niệm Niệm so với bất cứ ai trong chúng em đều thông minh hơn, những câu hỏi chúng em không biết làm, cậu ấy đều biết...”
Kỳ Bình nhìn chủ nhiệm lớp: “Vậy sao?”
Chủ nhiệm lớp do dự nhìn thầy toán lão Vương.
Bởi vì Ôn Niệm Niệm là do thầy chọn vào câu lạc bộ gọi là “Học sinh thiên tài”, cho nên vấn đề này, chỉ có thể do thầy Vương trả lời.
Thầy Vương cũng không lập tức trả lời.
Ôn Niệm Niệm biết, thầy Vương cũng khó nói, bởi vì các đề bài thảo luận trong câu lạc bộ thường ngày, cô đều giữ lại đôi chút, đại đa số thời gian, ném bút qua một bên, cô đều nói mình không biết làm.
Cho nên thầy Vương cũng khó nói ―― trình độ thực sự của Ôn Niệm Niệm rốt cuộc thế nào.
Dường như... người duy nhất hiểu cô, cũng chỉ có một mình Quý Trì.
Quý Trì đỏ bừng mặt lên, một mực chắc chắn Ôn Niệm Niệm không gian lận.
Cậu ta thành tâm thành ý tin tưởng cô, cũng biết Ôn Niệm Niệm tuyệt đối có đủ trình độ có thể giải ra được mấy câu hỏi đó.
Nhưng mà...bảo cậu ta đưa ra chứng cứ, cậu lại không lấy ra được.
“Tỉnh được rồi, mời học trò này đi ra ngoài.” Mặt Kỳ Bình không biểu cảm nói: “Còn có quy tắc hay không.”
“Tớ sẽ nghĩ cách!” Quý Trì đã lấy ra di động, nói với Ôn Niệm Niệm: “Cậu yên tâm, tớ bảo ba tớ xử lý công bằng chuyện này, sẽ không để cậu chịu nỗi oan ức mờ ám!”
Ôn Niệm Niệm biết, cái tên này ngày thường ở trường học vô cùng khiêm tốn, chưa bao giờ làm bất cứ chuyện gì “hại bố” , càng sẽ không động tới chuyện gì là mang bố của mình ra.
Thế nên trong trường học gần như không có bạn học biết Quý Trì có một ông bố trâu bò mạnh mẽ .
Nhưng cái tên Quý Trì hâm này cũng đích thực là được bố cậu ta đặt ở trong lòng bàn tay chiều chuộng nâng niu, chỉ cần cậu ta mở miệng, bất cứ việc gì bố cậu ta cũng sẽ đáp ứng.
Ôn Niệm Niệm còn chưa kịp ngăn cản Quý Trì, Giang Dữ cũng đi vào văn phòng, đồng thời cũng túm cổ áo sau của Quý Trì, giống như xách gà con vậy, xách cậu ta về ――
“Ây da, Giang Dữ cậu làm gì chứ, buông tớ ra!”
Giang Dữ nói lời lẽ chính đáng: “Em có thể chứng minh Ôn Niệm Niệm không gian lận, lúc thi, em ngồi ngay sau bạn ấy.”
Kỳ Bình và Cung Thụ Tài liếc nhau một cái, Kỳ Bình nói: “Cho dù em ngồi ở phía sau bạn ấy, nhưng bạn ấy giở trò nhỏ thì em cũng không nhất định có thể nhìn thấy toàn bộ.”
“Vậy thầy nói xem, có thể giở trò nhỏ gì được.”
Giang Dữ lạnh lùng nhìn Kỳ Bình, không kiêu ngạo không xu nịnh nói: “Gian lận cũng phải có logic của gian lận, thầy nói bạn ấy gian lận, vậy thì mời thầy nói rõ ràng, bạn ấy rốt cuộc là sao chép đáp án của người khác hay sao? Hay là đã biết trước đề thi, chuẩn bị đáp án trước rồi?”
Kỳ Bình còn chưa kịp mở miệng nói, Giang Dữ tiếp tục nói: “Sao chép của người khác mà có thể sao chép để được hạng nhất tỉnh sao, thầy cảm thấy điều này logic sao? Còn nữa, đề thi của cuộc thi Glory Cup, là đề thi tuyệt mật mở ra tại hiện trường, bạn ấy trước đó có thể biết được đề thi và chuẩn bị đáp án, chỉ có thể chứng minh là nội bộ các thầy tiết lộ đề, các thầy cũng phải gánh vác trách nhiệm...”
Hai người Kỳ