Diệp Vi thật sự rất là vui vẻ, nam chính tới xin lỗi cô chứng tỏ hắn đã bị cô lừa cho thật rồi.Chuyện này cũng chứng minh sự ác độc của cô đã không phải chỉ là cái loại ác độc bên ngoài, mà là loại ác độc giấu ở trong xương cốt, giống như bạn bán người ta nhưng người ta còn giúp bạn đếm tiền, lừa gạt người ta chơi đến xoay vòng vòng người ta còn trái lại khen bạn là người tốt, cảnh giới này người bình thường không đạt tới được.Đương nhiên, làm nữ phụ ác độc, cho dù lúc trước thành công đến đâu, khi thời cơ đến cũng sẽ bị người khác vạch trần bộ mặt thật, sau đó thu được gấp đôi hiệu quả vả mặt, như vậy mới có thể thảm đến mức lòng người sảng khoái, khiến người ta trầm trồ khen ngợi! Sau đó cô lập tức có thể chuẩn bị tắm xong rồi offline, nghĩ tới đã thấy thật vui vẻ.Diệp Vi cảm thấy đã gần đạt tới cảnh giới này, có thể nói là xấu xa đến xuất sắc.Diệp Vi cười, cười từ tận đáy lòng, phảng phất như nghe được một sự việc mười phần buồn cười: “Anh nói anh đến đây xin lỗi với tôi? Vì sao, không phải anh luôn nói bản thân không sai, là tôi không đủ hiểu anh sao, anh sai ở đâu mà cần xin lỗi?”Chung Thận nói: “Tôi xin lỗi, quả thật tôi không nên ở dưới tình huống đã có vị hôn thê mà thân mật với người phụ nữ khác, lúc trước tôi tổn thương em, sau đó em đối phó Thẩm Oánh Oánh, nguyên nhân gây ra đều do tôi, tôi không nên vì nhất thời hồ đồ mà trách móc em.”“Cho nên, anh tới đây xin lỗi tôi thì chuyện này liền coi như kết thúc?”“Em còn muốn tôi làm thế nào?”“Tôi muốn như thế nào, chẳng lẽ anh không nên suy nghĩ sao? Hay là anh cho rằng một câu “thật xin lỗi” là có thể xóa bỏ hết tổn thương các người gây ra cho tôi? Chung Thận, anh không khỏi cũng quá mức chắc chắn đi.”“Tôi biết, cho nên hiện tại em làm bất kỳ chuyện gì, tôi đều có thể coi như không biết.”Diệp Vi nghi ngờ, mờ mịt vô tội nói: “Chuyện tôi làm? Tôi làm chuyện gì?” Mấy ngày nay tôi vẫn luôn nằm ở bệnh viện, ngay cả xuống giường cũng khó khăn, tôi còn muốn sống lâu mấy năm đó, ngược lại không có sức lực đi bắt nạt Thẩm Oánh Oánh của anh.”Chung Thận nhíu mày, vẻ nghiêm túc với mờ mịt trên mặt Diệp Vi không giống giả vờ chút nào, khiến hắn không khỏi bắt đầu nghi ngờ suy đoán lúc trước: “Em không có làm? Không phải em?”Sắc mặt Diệp Vi thay đổi, cười lạnh nói: “Tôi còn tưởng rằng anh thật tâm tới xin lỗi tôi, hiện tại xem ra, vẫn là tới hưng sư vấn tội, tuy rằng không biết tôi lại làm cái gì, nhưng tôi nghĩ ngược lại chúng ta không có gì để nói.”Mắt Chung Thận thấy cảm xúc của Diệp Vi lại sắp kích động: “Em bình tĩnh trước đã, tôi không có ý hưng sư vấn tội.”“Tôi rất bình tĩnh. Nói đi, tôi lại làm chuyện gì không thể để người khác biết?”Chung Thận lấy ra tạp chí đăng tai tiếng của hắn với Thẩm Oánh Oánh ra: “Những ảnh chụp này, chỉ có em có.”Diệp Vi vậy mà lại cực kỳ kinh ngạc, cô cầm tạp chí nhìn kỹ trước sau, đặc biệt nhìn mấy bức ảnh chụp trên tạp chí kia, quả thực giống y như đúc mấy tấm ảnh trong ngăn kéo của cô: “Đây là có chuyện gì? Tôi không biết a, mấy ngày nay tôi ở bệnh viện ba mẹ cũng không nói với tôi, tại sao lại như vậy... A, thì ra là thế, anh nghi ngờ chuyện này do tôi làm? Là tôi cố ý hại anh với Thẩm Oánh Oánh?”Ánh mắt người đàn ông thâm thúy, nhìn cô không nói.Diệp Vi cười lạnh một tiếng, ném tạp chí về tay Chung Thận, cô ôm ngực, nhìn bộ dáng có chút khó chịu, nói: “Chuyện này tôi thật sự không biết, chẳng qua đống ảnh chụp này tuy rằng chỉ có tôi có, nhưng không chỉ có mình tôi xem qua, biết đống ảnh chụp này tồn tại. Bỏ đi, anh muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, dù sao ở trong mắt anh tôi đã xấu xa tới mức hết thuốc chữa. Anh muốn nói là tôi làm, thì chính là tôi làm.”“Nếu anh cũng buộc tội cho tôi, thì còn tới xin lỗi làm gì?”Cô không hề nói thêm cái gì, bộ dáng cực kỳ thất vọng xoay người rời đi.Chung Thận nhìn bóng dáng Diệp Vi rời đi, không phải Diệp Vi? Nhưng ảnh chụp rải rác trên mạng quả thật là đống ảnh trong tay Diệp Vi, nếu không phải Diệp Vi, là Trương Khả Hân?Trương Khả Hân đi bệnh viện tìm Diệp Vi, đương nhiên có cơ hội lấy được ảnh chụp.Hơn nữa sau khi cô ta sau thăm Diệp Vi th ìvào lúc ban đêm lập tức đi tìm cậu cô ta, ngày hôm sau tin tức của hắn và Thẩm Oánh Oánh bay đầy trời, sau đó Trương gia lại đoạt mấy cái hợp đồng của Chung thị.Suy đoán này không phải không có khả năng.Diệp Vi trốn ở sau cửa sổ nhìn Chung Thận lái xe đi.Cô vừa lòng gật đầu, làm nữ phụ ác độc lâu năm, không chỉ kỹ thuật vu oan hạng nhất mà còn phải làm bộ làm tịch đáng thương, người bình thường khó có thể làm được.Con đường này, đã định sẵn cô độc, cô nhất định phải cô độc tiến về phía trước.Lúc này, Trương Khả Hân còn ở công ty chơi đùa vui vẻ cùng đám chị em, liên tiếp hắt xì mấy lần, cô ta xoa xoa mũi, đột nhiên cảm thấy phía sau lưng lạnh căm căm, bỗng nhiên có một loại linh cảm mười phần không tốt.Linh cảm của cô ta quả nhiên không sai, mấy ngày tiếp theo, Chung Thận bắt đầu phản kích. Đầu tiên là gửi văn kiện luật sư đi, nghiêm minh muốn truy cứu trách nhiệm, sau đó là đối nghịch với Tương, phá hủy vài dự án hợp tác bọn họ vốn dĩ sắp ký hợp đồng, bởi vì Chung thị ở giữa làm khó dễ, làm cho bọn họ tổn thất không ít.Sau khi Trương Khả Hân nghe nói còn rất ngoài ý muốn, cô ta gọi điện thoại cho Diệp Vi chất vấn: “Không phải cô nói Chung Thận sẽ vì áy náy mà không phản kích sao? Vậy hiện tại hắn đang làm cái gì?”Diệp Vi mười phần thất vọng, cả giận: “Không nghĩ tới Chung Thận là loại đàn ông lãnh khốc vô tình thế này! Cô cũng biết, Chung Thận là kẻ cuồng làm việc, còn là một người kinh doanh, người kinh doanh, lợi ích cao nhất, hắn không hề có tình cảm với tôi, tôi đối với hắn chỉ là một vị hôn thê trên danh nghĩa, hắn sao có thể từ bỏ rồi hy sinh vì tôi?”Trương Khả Hân nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý, không khỏi vui sướng khi người gặp họa, giả mù sa mưa nói: “Cô cũng đừng quá khổ sở, không thích chính là không thích, cưỡng cầu là không được mà.”Diệp Vi nói: “Không sao, tốt hơn so với cô là được, có cô làm đệm lót tôi hết sức dễ chịu.”Trương Khả Hân: “Ha hả.” :)Diệp Vi: “Được rồi, để tôi nghĩ lại xem, có cách nào khác đối phó bọn họ không.”Trương Khả Hân nói: “Buổi tối tôi phải tham gia một bữa tiệc tối, nghe nói Chung Thận cũng sẽ đi, tôi sẽ giúp cô thăm dò ý tứ của hắn.”Nghĩ đến buổi tối phải gặp Chung Thận, cô ta trang điểm càng thêm sáng chói rực rỡ, cho dù biết rõ Chung Thận không thích cô ta, nhưng cô ta vẫn muốn hoàn mỹ xuất hiện trước mặt Chung Thận, cô ta hy vọng hắn có thể chân chính nhìn đến cô ta.Thẳng đến hội trường tiệc tối, cô ta mặc một bộ lễ phục dạ hội màu trắng đi ở hội trường, rốt cuộc thấy Chung Thận mặc một bộ tây trang màu đen, khuôn mặt hắn lạnh lùng, khí chất nổi bật, đôi mắt đen nhánh thâm thúy như sao trời, chỉ nhìn một cái là có thể khiến người ta hãm sâu trong đó.Người đàn ông vừa mới xuất hiện, lập tức trở thành tiêu điểm của cả hội trường.Trương Khả Hân đứng một bên, thấy không ít người đi đến trước mắt Chung Thận bắt chuyện với hắn, vẻ mặt hắn hời hợt, lạnh nhạt xa cách, không hợp với cả hội trường.Trương Khả Hân bưng ly rượu vang đỏ, rốt cuộc tìm được thời cơ đứng trước mặt Chung Thận.“Chung Thận.”Chung Thận nghe được giọng nói, nghiêng mắt nhìn về phía Trương Khả Hân: “Trương tiểu thư.”“Chúng ta quen biết lâu như vậy, kêu tên của tôi là được rồi.”“Trương tiểu thư, có việc?”... Ha hả.Tươi cười của Trương Khả Hân có chút cứng đờ, cô ta nghi ngờ Chung Thận thật sự là cục đá, bằng không làm sao có thể lạnh nhạt đến loại tình trạng này?Cô ta và Chung Thận quen biết không phải mới một hai năm, mà là mười mấy năm. Mười mấy năm mới có thể khiến hắn liếc nhìn cô ta nhiều hơn một cái, cho nên Thẩm Oánh Oánh mới có vẻ càng thêm chán ghét hơn.Trương Khả Hân nói: “Không có việc gì đặc biệt, chỉ là nghe