Lần này thật sự là Mặc Vũ muốn bị Diệp Vi làm cho tức điên rồi.Tuy rằng hắn đã sớm biết Diệp Vi là một người phụ nữ dối trá, nhưng không nghĩ tới cô có thể không biết xấu hổ đến nước này, vậy mà ngay trước mặt hắn bịa đặt thị phi?!Anh trai? Em dâu?A, mệt cô nghĩ ra!Mặc Vũ nghẹn một bụng tức giận, nhịn không được nói: “Mặc Uyên, cậu đừng tin cô ấy bậy bạ, quả thật cô ấy nói hươu nói vượn……”Diệp Vi cãi cọ nói: “Tôi làm sao lại nói hươu nói vượn, chẳng lẽ lời tôi nói không phải sự thật sao?”Tuy rằng Mặc Vũ có rất nhiều ý kiến với Diệp Vi, nhưng rốt cuộc hắn là một người đàn ông, không muốn tính toán chi li với một người phụ nữ, huống chi bọn họ cũng từng yêu nhau, hiện giờ tách ra, cho dù không làm bạn bè được, hắn cũng không muốn trở thành kẻ thù với cô. Hắn không nghĩ ồn ào đến mức quá khó coi, nhưng cũng không nghĩ tới Mặc Uyên lại bị cô lừa cho, “Diệp Vi, sự thật như thế nào em và tôi đều rõ ràng.”Mặc Uyên nâng nâng mí mắt, âm thanh lạnh lùng nói: “Câm miệng, nơi này đến phiên anh nói chuyện sao?”Mặc Vũ: “……”Đã là lần thứ hai bị kêu câm miệng, ngu ngốc đến mấy hắn cũng có thể cảm giác được Mặc Uyên đối với hắn có bài xích và không vui.Hắn biết thân phận bản thân rất xấu hổ, thời điểm sự việc đột nhiên tuôn ra, ngay cả hắn cũng có chút không tiếp thu được, huống chi là Mặc Uyên?Đối với Mặc Uyên mà nói, hắn vẫn là một người ngoài mạnh mẽ xâm nhập vào nhà họ Mặc gia.Diệp Vi trốn ở sau lưng Mặc Uyên, mắt lén nhìn nhìn Mặc Vũ, sắc mặt Mặc Vũ khó coi cực kỳ, đôi mắt đen như mực nhìn cô, giống như đã thất vọng với cô đến cực rồi.Diệp Vi chột dạ né tránh ánh mắt của hắn, người không vì mình, trời tru đất diệt, đạo lý này hy vọng anh có thể hiểu.Mặc Vũ kỳ lạ nhìn hiểu ánh mắt của Diệp Vi:…… Ha hả.Mặc Uyên ra lệnh nói: “Đi ra ngoài chờ tôi.”Diệp Vi ngoan ngoãn nói: “Được, em ở bên ngoài chờ anh nha.”Cô cầm lấy túi xách, lưu luyến mỗi bước rời đi.Đây là Mặc Uyên với Mặc Vũ, lần đầu tiên đối đầu trực tiếp.Mặc Uyên không thích Mặc Vũ, từng ở công việc tạo xuống cho hắn không ít ngáng chân, cuối cùng đều bị hắn giải quyết viên mãn, đương nhiên phía sau cũng được Mặc Sĩ Tông giúp đỡ không ít.Cái này khiến cho hắn ta càng thêm chán ghét Mặc Vũ, hận hắn không thể vĩnh viễn biến mất ở trên đời này.Hắn ta lạnh lùng liếc nhìn Mặc Vũ, nói: “Anh chính là con riêng ở bên ngoài của cha tôi?”Những lời này thật không có tốt, Mặc Vũ sửng sốt một chút, nói: “Tôi cũng là gần đây mới biết được chuyện này, thật xin lỗi, tôi biết hẳn là cậu rất khó tiếp thu.”Mặc Uyên: “Nếu anh biết, vậy cách nhà họ Mặc tôi xa một chút, tốt nhất vĩnh viễn cũng không cần xuất hiện ở trước mặt tôi.”Mặc Vũ không nghĩ tới Mặc Uyên sẽ thẳng thắn như vậy, hắn giải thích nói: “Cậu yên tâm, tôi sẽ không đoạt cái gì với cậu, tuy rằng thân phận hiện tại của chúng ta có thay đổi, nhưng tất cả còn giống như trước đây, nên thế nào chính là bộ dáng đó.”“A.” Mặc Uyên cực kỳ trào phúng cong cong môi, “Anh thật ngu xuẩn, anh cho rằng mọi việc sẽ phát triển giống như anh nghĩ vậy sao? Rất nhiều đồ vật, không phải anh muốn là có thể đạt được, cũng không phải anh không nghĩ muốn, liền không cần.”Mặc Vũ nghi ngờ nói: “Lời này của cậu là có ý gì?”Mặc Uyên ghét nhất chính là bộ dáng tự xưng là chính trực thuần lương người tốt này của Mặc Vũ, càng chán ghét hắn cái gì cũng không cần làm, liền có thể được tất cả những thứ đến hắn đã từng muốn. Tuy rằng hiện tại hắn không nghĩ muốn, nhưng đồ vật hắn không nghĩ muốn, tình nguyện ném, cũng không nghĩ dễ dàng cho người khác.Mặc Uyên khẽ cười một tiếng, nhỏ giọng nói: “Là người thông minh, liền chạy nhanh cút đi, bằng không có mệnh hưởng phúc hay không đã có thể là rất khó nói, hiểu không?”Lời hắn ta nói ác ý không che dấu chút nào, làm Mặc Vũ sởn tóc gáy, hắn kinh ngạc trừng lớn đôi mắt nhìn về phía Mặc Uyên, chỉ thấy khuôn mặt tái nhợt của Mặc Uyên có nét cười, rõ ràng là cười, nhưng cặp mắt kia lại một chút không thấy ý cười, ngược lại khiến người ta cảm giác được cực kỳ thâm trầm lạnh băng.Hắn vốn cho rằng Mặc Uyên chỉ là không thích hắn, trong lúc nhất thời không chấp nhận được hắn tồn tại, cái này hắn đương nhiên hiểu được, nhưng muốn hắn hiểu rõ, Mặc Uyên không chỉ có không thích hắn, giống như còn hận không thể giết chết hắn ……Hắn ta cứ như vậy chán ghét hắn?Bởi vì hắn đoạt ba của hắn ta, tương lai còn sẽ cướp đoạt tài sản của hắn ta?Nhưng hắn sẽ không, hắn chưa từng có nghĩ như vậy.“Giữa chúng ta có phải có hiểu lầm gì đó hay không, đây hẳn là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt mới đúng.” Lần đầu tiên gặp mặt liền có ác ý nặng với hắn như vậy sao?? Thấy thế nào hắn cũng không rõ, hay là Diệp Vi lại nói gì đó?Thật sự không trách hắn sẽ nghĩ như vậy, rốt cuộc Diệp Vi ngay trước mặt hắn cũng có thể hãm hại hắn, huống chi là sau lưng?Mặc Uyên nói: “Không có hiểu lầm, nếu anh thật sự muốn chứng minh anh sẽ không đoạt cái gì với tôi, thì rời khỏi Mặc thị đi.”Mặc Vũ: “…… Công việc ở Mặc thị là tôi dựa vào bằng chính nỗ lực của bản thân, tôi làm việc ở Mặc thị đã gần một năm, từng bước một đi tới, cũng dựa vào chính thực lực của bản thân tôi. Cho dù hiện tại thân thế của tôi bị lộ ra ánh sáng, tôi cũng không có lấy cái này đi làm cái gì, tất cả những gì tôi sở hữu vẫn là giống như trước đây, cũng không có thay đổi bất kỳ cái gì.”Mặc Uyên lạnh lùng cười một tiếng:“Dựa vào chính thực lực của anh? A.”Tiếng cười cực kỳ khinh thường của hắn ta làm trong lòng Mặc Vũ cũng có chút không thoải mái, những thứ khác hắn đều có thể cho, nhưng là về phía công việc, là hắn cực có tự tin: “Chẳng lẽ không phải sao?”Mặc Uyên nói: “Không bằng đi hỏi người cha tốt của anh một chút xem ông ta làm cái gì? Tôi cũng là gần đây mới biết được, các người cha con tình thâm, khiến tôi cũng nhịn không được nói một tiếng ‘xuất sắc’.”“Cậu đang nói cái gì?” Mặc Vũ nghi ngờ nhíu mày, truy vấn nói: “Lời này của cậu là có ý gì?”Mặc Uyên cũng không hề nói thêm cái gì, hắn ta xoay người chống quải trượng liền đi, Mặc Vũ nhịn không được muốn đuổi theo, bị Tiết Chiếu ngăn cản phía sau, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mặc Uyên với Diệp Vi lên xe rời đi.……Mà bên kia, Mặc Uyên nhắm hai mắt dựa vào chỗ đó, lạnh lùng hỏi Diệp Vi: “Chuyện hôm nay là như thế nào.”Diệp Vi thật cẩn thận nhìn hắn ta giải thích nói: “Mặc tiên sinh không cần hiểu lầm, em là không thể nhìn Mặc tiên sinh mỗi ngày đều vì Mặc Vũ mà phiền lòng, cho nên mới đi tìm hắn ta, hy vọng hắn ta có thể biết điều một chút, tự mình cút đi.”Mặc Uyên không nói lời nào, chỉ là kéo kéo khóe miệng, hơi hơi mở to mắt hư hư nhìn cô.Hắn ta phải thừa nhận, quả thật Diệp Vi rất xinh đẹp, lớn lên hắn gặp qua rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp, nhưng không có một người nào đẹp đến sáng lạn như nắng gắt giống như Diệp Vi vậy. Ngay cả thời điểm chơi xấu, thời điểm đôi mắt ục ục loạn chuyển lại đang tính kế gì đó, hắn ta cũng cảm thấy cô rất đẹp.Càng làm cho hắn ta kinh ngạc chính là, rõ ràng là Diệp Vi giống với biểu hiện bên ngoài của cô, là một người phụ nữ ái mộ hư vinh, lại không có đầu óc gì, nhưng cố tình cặp mắt kia của cô lại sạch sẽ đến đáng sợ, không có lẫn lộn những dục vọng cá nhân đó, đơn đơn thuần thuần, căn bản không thể khiến người ta tưởng tượng cô là một người phụ nữ ham vinh hoa phú quý.Mặc Uyên sờ sờ đầu cô, không quá tin tưởng hỏi: “Thật sự?”Diệp Vi gật đầu: “Thật sự, đương nhiên là thật sự, làm sao em có thể lừa ngài.”“Vậy là tốt rồi, tôi không thích người khác phản bội tôi.”“Sẽ không, em làm sao sẽ phản bội Mặc tiên sinh, ngài yên tâm, loại chuyện này tuyệt đối sẽ không xảy ra.”“Tôi biết em sẽ không, dù sao hậu quả kia em gánh vác không nổi.”“…… Đúng vậy ha hả.”Diệp Vi cẩn thận dựa đầu vào vai Mặc Uyên, thoạt nhìn như chim nhỏ nép vào người, lại phảng phất giống như chột dạ đến mức cực kỳ sợ hãi hắn ta.Mặc Uyên cười một tiếng, nhắm mắt lại không biết nghĩ cái gì, ngón tay lại để ở trên đỉnh đầu người phụ nữ, giống như là vuốt ve sủng vật theo sợi tóc mềm mại của cô.……Mặc Vũ lại một đường tâm sự nặng nề trở lại công ty, câu nói cuối cùng của Mặc Uyên kia khiến hắn từ đầu đến cuối đều canh cánh trong lòng, thật giống như đem toàn bộ nỗ lực lúc trước của hắn đều chối bỏ.Hắn lấy làm tự hào nhất chính là thành tính của bản thân ở phương diện công việc, cái này lại là khẳng định với chính hắn, hiện giờ Mặc Uyên lại nói không phải, hắn sao có thể không thèm để ý?Mặc Uyên còn nhắc tới Mặc Sĩ Tông, chẳng lẽ……Thời điểm hắn vô cùng phiền lòng, Dương Tử Kiện lại đây nói, Trần tổng tìm hắn, là muốn thương lượng với hắn kế hoạch dự án khai phá thành bắc. Gần đây trong khoảng thời gian này Trần tổng vẫn luôn đi công tác, hẳn là hai ngày này mới trở về.Dự án này cũng là lúc trước hắn hao phí không ít sức lực mới bắt tới tay, hắn chỉ có thể trước tiên đem nghi ngờ trong lòng áp xuống, đi xử lý việc trên công việc trước.Ai ngờ Trần tổng nhìn thấy hắn lại nói trước chính là: “Chúc mừng chúc mừng, không nghĩ tới cậu vậy mà là con trai của Mặc chủ tịch.”Không biết vì sao, Mặc Vũ cảm thấy đối phương nói có chút kỳ lạ, hắn thông minh không hỏi ra, đầu óc xoay một cái, nói: “Lúc trước tôi cũng vẫn luôn không biết, gần đây chủ tịch mới đem tất cả sự việc đều nói cho tôi, còn phải cảm