Mặc Uyên sẽ chú ý tới người như Diệp Vi này, là sau khi cô hẹn hò với Mặc Vũ, với hắn ta mà nói, Diệp Vi không phải Diệp Vi, mà là “bạn gái Mặc Vũ.”Từ sau khi hắn ta biết Mặc Vũ tồn tại, hắn ta chán ghét hắn từ tận đáy lòng, hắn ta nhìn không được hắn sống tốt, hắn ta muốn cho hắn đau khổ, muốn cướp đoạt tất cả đồ vật bên cạnh hắn, mà “Mặc Vũ thích Diệp Vi” tự nhiên liền thành đối tượng cho hắn ta cướp đoạt.Lúc sau tất cả đều là thuận lý thành chương, hắn ta từng tìm người điều tra Diệp Vi, biết là cô lớn lên được người trong nhà sủng thành tiểu thư yếu ớt, từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu ngăn trở gì, hơi chút một chút gió thổi cỏ lay cũng có thể khiến cô lùi bước. Hắn ta quá hiểu rõ loại người này, thói quen sinh hoạt an nhàn ổn định, ngay cả một chút khó khăn trần gian cũng không chịu.Hắn ta bắt đầu thiết kế Diệp Vi, khiến cô bị cấp trên làm khó dễ, bị đồng nghiệp xa lánh, khiến cô ở trên công việc nhận hết ủy khuất, mà Mặc Vũ có công việc vội vàng chưa xong, hắn không có thời gian bồi cô, an ủi cô, mâu thuẫn giữa hai người cứ tự nhiên mà sinh ra như vậy.Kế hoạch của hắn ta rất thành công, quả nhiên Diệp Vi như hắn ta suy nghĩ vậy, bắt đầu cảm thấy thất bại, bắt đầu phiền chán làm việc, bắt đầu cảm thấy thất vọng với Mặc Vũ, ngay lúc này hắn ta xuất hiện, tự nhiên thành cọng rơm cứu mạng của Diệp Vi, cô sẽ giữ chặt lấy hắn ta không bỏ.Chỉ cần hắn ta cướp Diệp Vi đi, Mặc Vũ tự nhiên sẽ đau khổ vạn phần.Mục đích của hắn ta rất nhanh liền đạt thành, Diệp Vi trở thành chim hoàng yến bị hắn ta đùa bỡn trong lòng bàn tay, Mặc Vũ cũng đau khổ không chịu nổi, mất hết mặt mũi.Diệp Vi ở bên cạnh hắn mười phần dối trá, mỗi ngày cô sẽ cười với hắn ta, sẽ ngọt ngào gọi hắn ta là Mặc tiên sinh, sẽ mỗi ngày đều chạy ra bên ngoài, đi dạo phố đi mua tất cả đồ đẹp mắt, đồ chơi tốt, bộ dáng giống như một chút cũng không khổ sở bởi vì chia tay, nhưng đồng dạng, cô cũng sẽ ở nơi hắn ta không nhìn thấy nghĩ đến Mặc Vũ, nghĩ đến ăn không ngon ngủ không yên.Cô tự cho là giả bộ rất khá đã lừa được hắn ta, thật ra hắn đều xem ở trong mắt, chỉ coi như cái gì cũng không biết. Hắn ta thích loại cảm giác này.Hơn nữa theo hắn ta biết, Mặc Vũ đi tìm cô rất nhiều lần, đáng tiếc phụ nữ bị tổn thương thấu tâm không muốn quay đầu lại, huống chi hắn ta cho cô nhiều “yêu thương” như vậy, có tiền tiêu không hết, người hầu phục vụ mỗi ngày, không cần lại nhìn sắc mặt người khác, nghe mệnh lệnh người ta làm việc, phụ nữ quen loại sinh hoạt này, sao có thể từ bỏ được, quay đầu lại trải qua những ngày cực khổ đã từng?Hắn ta cho cô sinh hoạt tốt nhất, khiến cô rốt cuộc không thể trở lại quá khứ.Người yêu nhau rốt cuộc tách ra, cái nhận thức này khiến cho hắn ta mười phần vui vẻ, đồng thời lại có chút không thoải mái.Mặc Vũ chẳng qua chỉ là đứa con riêng mà thôi, Diệp Vi vì sao sẽ thích người đàn ông như vậy? Hắn lại dựa vào cái gì cũng không cần làm là có thể có được tất cả mọi thứ hắn đã từng muốn, Mặc Sĩ Tông dựa vào cái gì ít khi nói cười với ta, cũng không nói một câu ôn hòa cổ vũ hắn lại hòa ái dễ gần với Mặc Vũ, thậm chí giúp đỡ ở sau lưng hắn ta vài lần.Hắn muốn cho Mặc Vũ vạn kiếp bất phục (*), như vậy là có thể khiến cho Mặc Sĩ Tông đau khổ.Vạn kiếp bất phục - 万劫不复: Đây là một câu thành ngữ có xuất xứ từ trung quốc mang ý nghĩa nếu đánh mất đi một điều gì đó vô cùng quý giá thì sẽ không bao giờ lấy lại được, thông thường được sử dụng để nói đến những thứ trân quý chỉ có duy nhất, chỉ có thể sở hữu 1 lần trong đời ví như tính mạng con người, nếu mất đi một cách vô lý, phí phạm chẳng hạn như tự sát, tự tử.. thì ngàn kiếp cũng không thể khôi phục lại, không có được cơ hội lần thứ 2.Diệp Vi cũng vẫn luôn làm rất tốt rất khá, chỉ là gần đây giống như là có chút vấn đề, dường như Mặc Vũ không thích Diệp Vi giống như trước đây vậy, ngược lại coi trọng người phụ nữ Miêu Thư Nhã kia.Hắn ta gọi người luôn luôn chú ý Mặc Vũ, tự nhiên biết nhất cử nhất động của Mặc Vũ.Mặc Vũ không biết bắt đầu từ khi nào đi, quan hệ với Miêu Thư Nhã càng ngày càng gần, hai người vừa là kẻ thù vừa là bạn, thưởng thức lẫn nhau, từ đồng bọn trên công việc, biến thành bạn bè trên sinh hoạt, đến bây giờ thậm chí cùng nhau mua thức ăn về nhà nấu cơm. Lại quan hệ nam nữ bình thường, đi gần như vậy, cũng sẽ trở nên không bình thường.Lại nói hắn ta hiểu rõ Mặc Vũ, nếu không có thiện cảm với Miêu Thư Nhã, sao có thể gì gần với cô ta như vậy? Nếu Miêu Thư Nhã đối với Mặc Vũ không có thiện cảm, lại sao có thể để một người đàn ông thường xuyên ra vào nhà của mình, thậm chí còn tự mình làm đồ ăn đối phương thích.Lang có tình, thiếp có ý, ở bên nhau chỉ là sớm muộn mà thôi.Hắn ta đối với Miêu Thư Nhã không có ấn tượng gì, chỉ nhớ rõ ba của Miêu Thư Nhã là Miêu Gia Cùng đã từng là tài xế của Mặc Sĩ Tông, sau lại bởi vì nguyên nhân do thân thể mà Miêu Gia Cùng từ chức, bởi vì Miêu Gia Cùng theo Mặc Sĩ Tông hơn hai mươi năm, Mặc Sĩ Tông nhớ tình bạn cũ, lén riêng cho ông ta hai trăm vạn tiền hưu. Lúc sau mỗi năm đến ngày nghỉ, Miêu Gia Cùng cũng sẽ gửi chút đặc sản quê nhà lại đây, đồ vật không quý trọng, đại diện cho tâm ý của ông ta, Mặc Sĩ Tông đối với việc này vẫn là rất vui vẻ.Chỉ là hắn ta không nghĩ tới, Mặc Vũ vậy mà sẽ thích Miêu Thư Nhã.Nếu Mặc Vũ không còn tình cảm với Diệp Vi, như vậy Diệp Vi liền không có giá trị lợi dụng với hắn ta.Cũng tới lúc để cho Diệp Vi biết “Sự thật” rồi……Mặc dù là theo kế hoạch này, chính là không biết vì sao, dường như trong lòng Mặc Uyên cảm thấy kế hoạch này không thể được, thậm chí hắn ta có chút không muốn để Diệp Vi biết sự thật, nhưng hắn ta không nghĩ rõ đây là vì sao vậy, mục đích cuối cùng của hắn ta chính là đối phó Mặc Vũ, vì sao lại không muốn chứ?Có lẽ là bởi vì đôi mắt của Diệp Vi quá mức xinh đẹp, xinh đẹp đến mức hắn ta muốn giấu đi, mà nội tâm của hắn ta không muốn mất đi đôi mắt xinh đẹp này ……Nhưng mà đôi mắt xinh đẹp ở trên đời này quá nhiều, nếu hắn ta muốn, không có một cái này, có thể lại tìm cái khác, không nhất định không phải Diệp Vi là không thể.Vừa nghĩ như vậy, chút khác thường cuối cùng dưới đáy lòng Mặc Uyên cũng bị đè xuống.Vốn là dựa vào kế hoạch, hắn ta nhất định phải để cho Diệp Vi trong lúc vô ý biết được chân tướng, lấy tính tình của cô, khẳng định sẽ chịu đả kích lớn không tiếp thu được, cô không cách nào ở lại bên cạnh hắn ta, chỉ có thể trở về tìm Mặc Vũ, rốt cuộc thân phận của Mặc Vũ không giống ngày xưa, sau đó cô sẽ không yên phận đến quấy nhiễu Mặc Vũ, ít nhất khiến cho Mặc Vũ không có biện pháp thuận lợi ở bên nhau với Miêu Thư Nhã, hắn ta lại thừa dịp ở trên công việc thiết lập bẫy rập cho hắn, tự nhiên Mặc Vũ sẽ không tốt được.……Kế hoạch rất nhanh liền bắt đầu.Chiều hôm nay, Diệp Vi đi dạo phố xong trở về, cô lại mua không ít đồ vật, túi xách quần áo đồ trang sức, cốp xe cũng sắp không chứa được, lúc này đám người hầu đi lấy lên lầu cho cô, ba bốn người cũng chạy qua chạy lại năm sáu lần.Cô thoải mái ngồi ở trên sô pha, dì người hầu lập tức đưa nước ép dưa hấu mới ép tới cho cô, thêm chút đá ở bên trong, uống một ngụm có thể lạnh từ miệng đến trong bụng, cả người đều thoải mái.Đi dạo phố cũng là việc tốn thể lực, may mà cô chú trọng rèn luyện thể lực tốt, nếu không lúc này sớm mệt nằm sấp xuống.Bác quản gia lại đây dùng tay ra hiệu kêu cô chớ có lên tiếng: “Tâm trạng tiên sinh không tốt, nghỉ ngơi ở phía sau sân.”Quả nhiên động tác của Diệp Vi nhẹ lại, lo lắng nói: “Mặc tiên sinh làm sao vậy? Vì sao tâm trạng không tốt? Vẫn là bởi vì chuyện của chú với Mặc Vũ sao?”Quản gia lắc đầu: “Tôi cũng không biết, việc này cô tự đến hỏi cậu ấy.”Diệp Vi khó xử nói: “Khẳng định Mặc tiên sinh sẽ không nói cho tôi, hắn không thích cùng tôi nói những việc này.”Bác quản gia nói: “Tôi đây cũng không có cách nào.”Diệp Vi nghĩ nghĩ: “Tôi đây đi xem thử.”Diệp Vi lại uống thêm một miếng nước dưa hấu, lúc này mới đứng dậy đi ra sau sân.Bác quản gia nhìn Diệp Vi đi ra ngoài, ông ấy cầm lấy chiếc ly pha lê trên bàn, bước chân già thấp khớp chậm rì rì đi đến phòng bếp.Diệp Vi xa xa đã thấy Mặc Uyên ngồi ở cạnh hồ nước, trước người cắm hai cái cần câu, đại kim ghé vào bên chân hắn ta, cái đuôi vung vung, thích ý vô cùng.Mà phía sau Mặc Uyên, còn có Tiết Chiếu một thân tây trang phẳng phiu đứng đấy.Diệp Vi chạy bước nhỏ đi qua, lỗ tai đại kim giật giật, đầu uốn éo, mắt chó một chút liền thấy Diệp Vi, nó nâng đầu lên nhìn thoáng qua, sau đó rất khinh thường quay đầu đi, còn nhích lại gần bên cạnh Mặc Uyên, một bộ dáng sủng phi đắc ý vì bá chiếm sủng ải.Đi đến gần, Diệp Vi nghe được Tiết Chiếu đang nói chuyện.“…… Tôn Toàn Thắng bên kia lại gọi điện thoại tới, nói muốn 500 vạn, nếu không cho hắn ta, hắn ta liền đem những việc lúc trước ngài muốn hắn ta đối phó Diệp Vi nói cho Mặc Vũ, hiện tại Mặc Vũ không giống ngày xưa, hắn là con trai của Mặc Sĩ Tông, nếu là hắn biết có người khi dễ bạn gái của hắn, chắc chắn hắn sẽ không để yên.”“Tôi đã từ chối hắn ta.”“Yên tâm, đối phương không biết thân phận thật sự của ngài, hắn ta nghĩ là một phú nhị đại nào coi trọng sắc đẹp của Diệp Vi.”Tiết Chiếu nói, đột nhiên cảm giác có chút không đúng, giống như có một tầm mắt mãnh liệt dừng ở trên người cậu ta, đột nhiên cậu ta quay đầu lại, quả nhiên thấy Diệp Vi vẻ mặt không dám tin