Edit: Lệ DiệpLương Nhược Vi không nghĩ tới cô ta sẽ gặp phải tai nạn xe cộ trên đường, cô ta ở dưới sự va chạm mãnh liệt mất đi ý thức, thời điểm tỉnh lại, cô ta đang nằm trên mặt đất, cả người đều đang đau.Xung quanh là âm thanh ầm ĩ báo động cùng đám người xem náo nhiệt, có một người cảnh sát ở bên cạnh cô ta, vẫn luôn đang gọi cô ta, hỏi tên gọi của cô ta là gì, hỏi cô ta có biết chuyện gì xảy ra không?Cô ta mờ mịt chớp mắt một cái, đầu óc đã chịu va chạm có chút ngây thơ.“Tôi tên Lương Nhược Vi.”“Tôi đang trên đường về nhà.”“Tai nạn xe cộ……”Đúng vậy, cô ta đang trên đường đưa Diệp Vi về nhà, xảy ra tai nạn xe cộ.“Bọn họ đâu?”Tài xế cùng Diệp Vi đâu?“Bọn họ đều còn sống, cũng bị thương giống cô, bên cạnh có người chăm sóc, cô đừng lo lắng.”Lương Nhược Vi nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng cô ta không thích Diệp Vi, cũng nghĩ tới nếu trên đời này không có Diệp Vi thì tốt rồi, cũng bởi vì tuyệt vọng hận không thể khiến Diệp Vi đi tìm chết, nhưng cô ta chỉ là suy nghĩ mà thôi, không nghĩ tới thật sự khiến Diệp Vi chết.Đối với tai nạn xe cộ cô ta có sợ hãi rất sâu, bởi vì đời trước cô ta chính là chết vào tai nạn xe cộ, ở một lần lại một lần sau khi cô ta bị Từ Trì từ chối.Lúc ấy tuy rằng nhà họ Lương tổn thất rất lớn, cuối cùng không đi đến nông nỗi phá sản, cô ta vui vẻ vì cuối cùng cũng bảo vệ được nhà họ Lương, vui vẻ chạy đi tìm Từ Trì, chính là Từ Trì lại nói cho cô ta, nếu không có chuyện gì đáng nói, về sau cô ta cũng đừng đi tìm hắn nữa.“Chúng ta…… Cho dù không làm tình lữ được cũng có thể là bạn bè a.” Lúc ấy cô ta nói như vậy, bởi vì thật sự là cô ta không muốn mất đi Từ Trì, sau khi trải qua quá nhiều chuyện như vậy, cô ta mới biết được Từ Trì có bao nhiêu tốt, cô ta yêu hắn, không muốn mất đi hắn.“Không có việc gì nói, chúng ta không cần gặp lại.” Nhưng hắn lại nói, “Quan hệ của chúng ta, không thể làm bạn bè.”“Vì sao không thể? Chúng ta quen biết hơn hai mươi năm, tình cảm nhiều năm của chúng ta như vậy sao có thể nói không liền không có?! Bởi vì Diệp Vi sao? Anh vì Diệp Vi mà đối xử với em như vậy?”“Ừm, tôi không muốn làm Diệp Vi khổ sở.”Bởi vì Diệp Vi sẽ khổ sở, bởi vì Diệp Vi không thích, cho nên ngay cả bạn bè cũng không muốn làm với cô ta.Hắn lạnh nhạt tuyệt tình, trong đầy đầu óc đều là Diệp Vi, mà cô ta trở thành quá khứ râu ria của hắn.“Em thì sao? Anh không quan tâm cảm nhận của em sao? Anh đã không quan tâm em khổ sở hay không sao? Anh vì một người phụ nữ mà đối xử với em như vậy? Trước kia rõ ràng anh không phải như thế, em chỉ là có một chút không vui, anh cũng sẽ khẩn trương vô cùng, nghĩ cách dỗ em vui vẻ a……”“Nhược Vi, chúng ta đã kết thúc. Hiện tại tôi có người nhà mà tôi phải chiếu cố.”“Người nhà? Diệp Vi sao?”“Ừm, chúng tôi muốn kết hôn.”Kết hôn?Từ Trì muốn cùng Diệp Vi kết hôn?!Cô ta không dám tin tưởng, lòng tràn đầy đau khổ, hối hận lúc trước không nên chia tay tuyệt tình với Từ Trì như vậy, cô ta hối hận, là thật sự hối hận, lúc ấy cô ta cũng thật sự là hận không thể không có người tên Diệp Vi này, hận không thể khiến cô đi tìm chết, cũng bởi vì chuyện này, cô ta lái xe khi tâm thần không yên, đem chân ga phanh sai, xảy ra tai nạn xe cộ.Lần tai nạn xe cộ này trực tiếp đoạt đi mạng sống của cô ta, cô ta cho rằng cả đời này của mình đều xong rồi, lại không tưởng được cô ta nhờ họa được phúc, lại lần nữa mở to mắt, cô ta về tới quá khứ, trở lại lúc nhà họ Lương chưa phá sản, thời điểm Từ Trì cùng Diệp Vi vừa mới bắt đầu ở bên nhau. Cô ta có cơ hội lại tới một lần, có cơ hội đi vãn hồi tất cả đã từng.Cô ta cho rằng bản thân có thể vãn hồi tất cả, cô ta sẽ thay đổi vận mệnh phá sản của nhà họ Lương, cô ta cũng sẽ quay lại với Từ Trì.Cô ta vốn tưởng rằng có thể thay đổi tiếc nuối đời trước, chính là vì sao, cô ta vẫn mất đi Từ Trì.Hiện giờ cô ta lại gặp phải tai nạn xe cộ, cô ta lại lần nữa gặp phải tử vong, mọi chuyện xảy ra trước sau hai đời lặp lại phát ra ở trong đầu cô ta, cô ta phát hiện tuy rằng cô ta trọng sinh, cô ta lợi dụng tiên tri tránh họa, lợi dụng tiên tri sáng tạo vô số lợi ích cho chính mình, cô ta cho rằng cô ta thay đổi, tương lai liền cũng thay đổi, nhưng cô ta chung quy không có thay đổi, cô ta trọng sinh, lại vẫn là Lương Nhược Vi đời trước.Cô ta vẫn là cô ta trước kia.Cô ta không có thay đổi chút nào, cho nên vẫn là lặp lại con đường trước kia.Cái nhận thức này khiến cho trong lòng Lương Nhược Vi hơi đau, cô ta vừa hối lại hận, cực kỳ đau khổ.Cô ta nhắm mắt lại nằm một lát, đột nhiên nghe được một cái âm thanh quen thuộc từ nơi không xa truyền đến, co ta nghe thấy âm thanh hắn nghẹn ngào tiếng hô lên: “Đều câm miệng!”Là âm thanh của Từ Trì!Từ Trì tới? Từ Trì tới?!Hiện giờ cô ta nghe được âm thanh Từ Trì, vẫn là nhịn không được sẽ kích động, sẽ chờ mong, sẽ khổ sở, sẽ ủy khuất, cô ta vẫn luôn chịu đựng sợ hãi cùng nước mắt mãnh liệt mà đến, cô ta mở choàng mắt, theo âm thanh nhìn lại, quả nhiên thấy cách đó không xa, người đàn ông cao lớn quỳ trên mặt đất, cả người hắn đều nằm sấp ở đằng kia, lỗ tai sắp dán đến mặt đất.Bởi vì tiếng gầm rú nứt phổi khàn khàn của hắn, người xung quanh đều nhìn qua đó.Mà người trước hắn, còn có một người phụ nữ đang nằm ở đó.Cô mặc váy đen, là Diệp Vi!Cái bóng dáng cao lớn kia lại còng xuống cứng ngắc, giờ phút này quỳ gối trước mặt Diệp Vi, mang theo rùng mình khiến người ta khó có thể bỏ qua.―― hắn đang phát run!Lương Nhược Vi cả kinh thiếu chút nữa bò lên từ trên mặt đất, lại bị người bên cạnh đè xuống, “Đừng cử động, hiện tại còn không biết bên trong thân thể của cô có tổn thương không nhìn thấy hay không, tốt nhất đừng cử động nữa.”Lương Nhược Vi lại bất chấp nhiều như vậy, cô ta chống ở chỗ đó, trừng lớn đôi mắt nhìn Từ Trì, nhìn bộ dáng cảm xúc mất khống chế đến phát run của hắn.Vì sao phát run? Đang sợ hãi sao, đang sợ hãi sao, đang lo lắng mất đi Diệp Vi sao?Lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Từ Trì như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Từ Trì hoảng loạn đến không biết làm sao như vậy, Từ Trì ở trong trí nhớ của cô ta, từ trước đến nay là thong dong, lạnh nhạt, cũng cường đại, hắn thông minh cùng cơ trí, khiến người ta theo thói quen đi ngước nhìn hắn, phảng phất không có bất kỳ cái sự việc gì có thể đánh sập hắn.Khi còn nhỏ, thậm chí cô ta thường xuyên đùa giỡn Từ Trì lấy sự thất thố của hắn làm vui, đương nhiên cuối cùng nhận được đều là ánh mắt bất đắc dĩ của Từ Trì.Gia gia mà ngay cả cô ta cũng không khen đều nói, thành tựu tương lai của Từ Trì tuyệt đối không tầm thường, hắn có thể vượt qua Từ gia gia!Từ Trì như vậy, hiện giờ quỳ gối trước mặt Diệp Vi, bởi vì sợ hãi mà phát run.Lúc này Lương Nhược Vi làm sao còn sẽ cho rằng bản thân có thể từ trong tay Diệp Vi đoạt lại Từ Trì chứ? Từ Trì đã sớm bất tri bất giác mà yêu Diệp Vi đi, chỉ là chính hắn không biết thôi. Giống như cô ta, không muốn đối mặt với sự thật này.Cô