Editor: May
Thịnh Vị Ương trực tiếp gọi hai bảo vệ cô vừa mới mượn tiền, theo cô cùng đi chợ bán thức ăn mua đồ ăn.
Trong lòng cô rất rõ ràng, Hoàng Phủ Bạc Ái tuyệt đối sẽ không cho phép một mình cô đi ra ngoài, khẳng định sẽ phái người giám thị cô, mà cô
càng không tự kỷ đến mức cho rằng Hoàng Phủ Bạc Ái sẽ tự mình đi cùng
cô.
Bạc Nhị và Bạc Tứ liếc mắt nhìn nhau một cái.
Cho
tới nay, bọn họ đều chỉ nghe theo mệnh lệnh của thiếu gia, không liên
quan đến chủ tử và người làm, mà là đã sớm trở thành một loại nhận thức
khắc vào cốt nhục.
Hiện tại thiếu phu nhân lên tiếng, thiếu gia ngồi ở chỗ kia lại không nói gì, bọn họ rốt cuộc là nên phục tùng, hay
là không nên phục tùng chứ!
Nội tâm hai người đàn ông giãy giụa nho nhỏ trong chốc lát, quyết đoán quyết định đi cùng thiếu phu nhân,
thật ra đối với bát quái tình yêu của thiếu gia, bọn họ vẫn là đặc biệt
thích nghe ngóng.
“Vâng, thiếu phu nhân.” Hai bảo
vệ soái nam cùng kêu lên đáp.
“Vậy đi theo tôi thôi.” Thịnh Vị Ương vung tay nhỏ, trước khi ra cửa,
lại nghĩ nghĩ, vẫn là lại nói một tiếng với boss kiêu ngạo.
“Hoàng Phủ đại thiếu gia, chúng ta đây đi mua đồ ăn nha!””
……
Hoàng Phủ Bạc Ái ngồi ở trên sô pha, ôm laptop đặc biệt nghiêm túc
nhìn, bỗng nhiên làm bộ như không có chuyện gì liếc khóe mắt, nhưng như
vậy lại cực kỳ không được tự nhiên.
Lúc này mới phát hiện, cửa phòng khách đã sớm không còn ai.
Nháy mắt, sắc mặt vị Bạc Ái thiếu gia nào đó đen lại.
Một cổ tức giận không hiểu lại xông lên, Hoàng Phủ Bạc Ái ném laptop
trong ngực lên trên sô pha bên cạnh, “Vụt” đứng dậy, lập tức vọt tới
ngoài cửa.