Editor: May
Nam Tiểu Tố một phen gác lên bả vai Thịnh Vị Ương, sắc mị mị cười nói,
“Tiểu Ương Tử, chờ chồng cậu chơi chán cậu, cậu liền cuốn hàng tỉ phí đuổi đi của anh ta, cùng tớ cùng nhau lang bạt giang hồ đi!”
Mặt Thịnh Vị Ương tràn ngập vô hạn khát khao gật gật đầu,
“Được! Cậu mang theo tớ, tớ mang theo tiền! Từ đây đôi ta lộ dao mã lực, cùng sống đến già!”
……
Bên cạnh, Bạc Tứ đã cười đến sắp rút gân, hai bả vai run rẩy giống như run lên run lên, nội tâm vô số sùng bái rít gào,
“Thiếu phu nhân, kỹ thuật diễn chặn vách tường của cô và khuê mật của cô đã
thành cao thủ rồi! Tường bằng đồng Oscar năm nay hẳn là phát cho các
người mới đúng a a……”
Nếu lời vừa rồi bị thiếu gia nghe được,
nhất định sẽ xem phòng khuê mật này của thiếu phu nhân giống phòng virus cách ly đi, lại có thể tuyên bố muốn bắt Hoàng Phủ phu nhân đi!
……
Thịnh Vị Ương thực khoe khoang vẫy vẫy tay, Nam Tiểu Tố càng kiêu ngạo hừ lạnh.
Hai cô chính là “cộng sự khuê mật độc lưỡi ngàn năm” đó được không? Muốn
đùa bỡn đấu
võ mồm với cô, ngượng ngùng, đừng để cuối cùng bị tức chết
là được rồi.
“Các người……”
Thịnh Mạt Ly tức giận đến sắc
mặt dữ tợn đến quả thực không nỡ nhìn thẳng, tay vươn ra đều đang run
rẩy, cừng đờ nói không ra lời.
Thịnh Vị Ương lại đặc biệt bất đắc dĩ chép chép miệng,
“Lại nói...nói nhiều như vậy, miệng rất khát đó! Bạc Tứ, Tiểu Tố, chúng ta nhanh mua đồ uống đi!”
Nam Tiểu Tố cố ý đề cao giọng, “Vâng, Hoàng Phủ phu nhân.”
Bạc Tứ cũng đi theo cùng nhau kêu, “Vâng! Thiếu phu nhân!”
Thịnh Vị Ương rất kiêu ngạo gật gật đầu,
“Thịnh Mạt Ly, vậy chúng tôi đi uống nước đây.
Nhìn vẻ mặt bạo xào màu gan heo này của cô, cũng nhanh uống miếng nước sôi
nguội để giảm nhiệt đi, gần đây phí điện thoại quá đắt, tôi cũng không
giúp cô gọi điện thoại gọi xe cứu thương đâu.”