Sau khi kết thúc cuộc họp ở nhà máy sản xuất, Yumi cùng với Takehiko và thư ký của anh ngồi xe quay về thành phố.
Yumi ngồi ở ghế phụ phía trước, cô len lén nhìn biểu cảm của Takehiko qua gương chiếu hậu.
Takehiko có vẻ mệt mỏi, anh tựa đầu vào ghế, tay lại đang xoa xoa mi tâm.
Nhớ lại nội dung cuộc họp ban nãy, Yumi không khỏi thở dài, ban đầu cô cứ cảm thấy tính cách của Takehiko có chút quen thuộc, sau này cô mới nhớ ra Sato cũng từng có điệu bộ giống như vậy, hai người không hổ danh là cùng nhau lớn lên, tính tình cố chấp y hệt nhau.
"Giám đốc, anh có muốn ăn gì đó không?" Emi, thư ký của Takehiko nhỏ giọng hỏi.
Takehiko không trả lời cô ấy, anh ngước mặt về phía Yumi "Cô muốn ăn gì?"
Yumi kinh ngạc, cô phải mất vài giây mới nhận ra là Takehiko đang hỏi mình.
Yumi cảm nhận được ánh mắt không mấy thiện cảm của Emi đang nhìn cô, lại nhớ đến Sato có thể vẫn đang chờ cơm mình, Yumi khéo léo từ chối "Tôi không đói, chú và Emi đi ăn đi, tôi tự bắt xe về nhà được."
Takehiko có vẻ không vui với câu trả lời của cô, anh lạnh nhạt nói "Lái xe qua phố Kamira đi."
Yumi như không tin mà nhìn Takehiko, không đợi cô hỏi anh đã nói tiếp "Ăn gì đó đi rồi về, nếu không Sato lại trách tôi ngược đãi cô?"
Khóe môi Yumi giật giật, cô cảm thấy so với Takehiko, Sato vẫn còn rất nhiều ưu điểm, ít ra anh sẽ không có cái tính độc tài này.
Yumi mở điện thoại ra định nhắn tin cho Sato nhưng lại phát hiện điện thoại có một tin nhắn chưa xem, là của Matt, anh ta hỏi cô khi nào về nhà.
Yumi nghĩ đến chuyện có thể Matt đã đi công tác về rồi, anh chàng này hiệu suất làm việc rất tốt, thường xuyên hoàn thành sớm công việc trước thời hạn.
Yumi nhìn đồng hồ trên tay, cô nhấn nút trả lời Matt "Có thể rất trễ, anh có việc gì sao?"
Matt rất nhanh đã trả lời cô "Vậy chín giờ anh chờ em ở công viên trước tòa nhà A."
Yumi nhíu mày không biết Matt định làm gì, sau đó lại nghĩ đến có thể anh ta mới đi công tác về nên mang quà cho cô, Matt cũng thường xuyên như vậy nên Yumi không nghĩ nhiều nữa.
Cô nhấn nút nhắn tin cho Sato "Em sẽ ăn cơm ở ngoài, chú đừng đợi nhé."
Sato nhìn thấy tin nhắn, tâm trạng của anh càng chùn sâu xuống khiến Hiroshi ngồi bên cạnh cũng nhận ra.
"Là cô ấy nhắn tin?" Ban nãy đột nhiên Sato gọi đến rủ anh đi uống bia, khiến cho Hiroshi nghi ngờ cả buổi.
Ai cũng biết Sato trước giờ là người rất nghiêm túc, nếu không phải hoàn cảnh đặc biệt, anh nhất định