Sau khi ăn uống xong Khánh Chi cùng bà Tuyết Mai đi mua đồ, cô cùng Lan Anh đi ra ngoài khu vườn ra chỗ gốc cây có chiếc ghế lười đặt ngoài đó ngồi xuống.
Vừa ngồi xuông Thanh Thanh đã nói luôn:
- Bà nói đi có chuyện gì vậy
- Đúng là không ai hiểu tui bằng bà nhỉ.
- Khỏi xàm đi,có chuyện gì thế mà bà phải qua đây mà không nói qua điện thoại là tui hiểu rồi.
- Thật ra chuyện này cũng không biết là có nghiêm trọng hay không nhưng phòng vẫn cho chắc.
- Mình rửa tai nghe đây.
- Bà nhớ nhỏ hay đeo bám anh họ tui chứ.
- Ý bà nói là bà thím Mỹ Duyên hả.
- Đúng rồi.
Chính bà thím đó.
- Rồi bà nói đi, rốt cuộc chuyện gì nào, làm người ta tò mò lắm luôn.
Bỗng có một giọng nói khác vang lên.:
- Chị cũng muốn biết.
Cô quay ra nhìn người đang đi lại gần thì thấy ngay cô em chồng nhiều chuyện tò mò của mình thò đầu vào, cô hỏi:
- Không phải em đi với mẹ sao, mà quay về đây nhiều chuyện vậy.
Khánh Chi chạy lại chiếc ghế lười rồi ngồi xuống, cô chu mỏ lên nói:
- Có anh ba đi cùng mẹ rồi,em mới tính lên phòng rủ hai người đi chơi cùng nhưng không thấy mới đi ra ngoài vườn kiếm, vừa nghe được tên con điên Mỹ Duyên làm em tò mò muốn biết thôi.
Kể tiếp đi,đừng hỏi em nữa vào chuyện chính kìa.
Thanh Thanh và Lan Anh nhìn nhau rồi lắc đầu, cũng không đợi hối thúc nữa Lan Anh nói luôn:
- Hôm trước khi đi vào quán bar mình có gặp bà thím đó và cũng tình cờ nghe được mụ ta đang cho người tìm cách hại cậu cho nên sau này cậu ra đường phải cẩn thận, mình đang lo giờ cậu đang có thai không thể nào hấp tấp được.
Cho nên mới qua đây bàn với cậu, giờ có chị Chi nữa sau này đi đâu phải có mình hoặc chị Chi đi cùng cậu không được đi đâu một mình, cậu hiểu chứ.
- Có nghiêm trọng vậy không đó.
Hơn nữa mình cũng không phải trái hồng mềm muốn nắn b óp thế nào thì bóp.
- Tui biết,nhưng mà giờ bà đang có thai đó