Lan Anh chạy lại chỗ cô và nhìn con số của hai người với ánh mắt vừa thích thú và vừa buồn,vì đáng nhẽ người cùng cặp số 9 là người anh trai Minh Dương của cô mới phải, cô đã cố ghép hai người với nhau sao lại hóa ra thành người anh họ ở xa mới về mà ai cũng sợ lấy con số này, cô suy nghĩ: số bạn tôi xui rồi, gặp ngay ôn thần mà cô tránh như tránh tà .
Quay qua nhìn cô bạn rồi lại nhìn ông anh họ mà thở dài cô gượng nói với Thanh Thanh:
- Có cần mình đổi số của mình cho cậu không?
Thanh Thanh cười nhìn cô bạn đang bối rối mà không biết giải quyết thế nào cho ổn thỏa,xong suy nghĩ một hồi cô nói với Lan Anh:
- Ừa,mình sao cũng được,
Rồi quay sang nhìn anh nói:
- Chắc là anh không phiền đúng không,vì em không quen nhảy với người lạ.
Thêm nữa em không biết nhảy, anh để Lan Anh kiếm cho anh một người bạn nhảy số khác được không?
Anh nhìn cô rồi lại quay sang nhìn cô em họ đang cúi mặt không dám nhìn, anh nhìn cô nhưng lại nói với Lan Anh là anh không ngại làm bạn nhảy cô và anh sẽ không đổi số.
Lan Anh thấy không thỏa hiệp được với ông anh bèn quay sang ôm và vỗ vai cô nói:
- Chúc bà may mắn nha,và cố lên, hahaha
Cô nhìn nhỏ bạn thân và người anh họ đáng ghét của bạn mà ko làm được gì dù đã nói là mình không biết nhảy.
Khi điệu nhạc vang lên cô chưa kịp suy nghĩ phải nói sao để từ chối và ra về sớm thì đã bị anh kéo ra giữa sân nhảy.
Tay anh nắm chặt tay cô kéo cô sát lại gần mình, còn tay còn lại ôm trọn vòng eo cô khiến cô vừa giật mình vừa xao xuyến nhưng cũng dấy lên sự bực bội trong con người cô.
Cô bị anh kéo theo điệu nhạc một cách vô thức.
Cô nhìn anh và nói:
- Em với anh không quen nhau hơn nữa em không thích nhảy với người lạ,cái này là anh ép người rồi nhé, thì đừng trách em không khách sáo với anh,