Cô nhìn hai người đánh dành nhau như hai đứa trẻ vậy,lớn xác mà tâm hồn trẻ con, cô thấy mà nhức đầu hết muốn nhìn luôn,ai mà đi qua thấy cảnh này thì có nước độn thổ luôn ấy.
Cô chạy vào can hai người ra:
- Tại sao không kêu thêm ly kem mà ở đó dành nhau vậy, bộ không thấy trẻ con quá à.
- Tại chị ( tại nó) Cả hai cùng chỉ nhau và nói.
Nhìn hai người đổ tội cho nhau cô ngán ngẩm luôn đi giữa tách hai người ra xong,cô lại bàn nhìn ly kem đã tan một nửa rồi,cô lấy thìa múc ly kem cho vào miệng ăn trước cái nhìn của hai người, nhưng chỉ dám nhìn mà không dám nói gì vì ly kem này là của cô mà không phải của hai người lên đành im nhìn cô ăn.
Ăn hết ly kem xong cô kêu hai người ngồi lại bàn:
- Giờ hỏi hai người một việc nhé.
Cả hai cùng gật đầu chờ cô hỏi.
- Hai người không có óc sao, tại sao không gọi ly khác mà ăn,sao lại đánh dành nhau ly kem không phải của mình, có thấy đây là ở ngoài chứ không phải ở trong nhà không, còn nữa Lan Anh cậu lớn rồi mà đi dành với đứa nhỏ tuổi hơn sao, trong khi đây là nơi nào, là quán của nhà chồng cậu đó,không biết xấu hổ sao.
Còn em Thanh Phong,em có phải con trai không, tại sao không nhường, hai người muốn tôi chửi mớ chịu mở óc ra à.
Giờ hỏi lại hai người lần cuối,còn để chuyện như này xảy ra nữa không.
Nói!
- Dạ không
- Không.
- Nhớ lời hai người nói hôm nay nhé.
Còn tái phạm nữa đừng trách nhé, giờ muốn ăn nữa không
- Dạ không( Thôi)
- Vậy thì chúng ta đi về,mai cậu qua nhà mình ôn bài nhé Anh.
- O kê,sáng mai mình qua sớm, à mà quên một chuyện này,anh mình hẹn cậu cuối tuần này gặp mặt đó,chỗ quán càfe Ánh Sao.
- Ừ,mình nhớ rồi,hôm đó cậu đi ra cùng không.
- Mình có nên theo cùng không
- Cậu cứ đi cùng đi,có gì Phong nó chở mình đến rồi ngồi với cậu.
- Được rồi,cứ như vậy