Editor: YuuKhương Hoan Du vô thức ôm chặt cổ Dư Thâm Lam, cả người dán sát vào người cậu, sợ rằng chỉ cần không cẩn thận cô sẽ ngã xuống.
Dư Thâm Lam ôm cô vững vàng trong tay, bước từng bước cẩn thận ra khỏi hồ nước nóng, sau đó đặt cô xuống.
Chỉ khi đôi chân Khương Hoan Du chạm xuống đất, cô mới thấy chân thật hơn một chút, cảm xúc trong tim cũng buông lỏng hơn rất nhiều.
Vừa nãy thật sự muốn dọa chết cô mà.
Dư Thâm Lam lo lắng hỏi cô: “Không có chuyện gì chứ? Có bị sặc nước không?”
“Vẫn ổn, không có chuyện gì…”
Khương Hoan Du nói, sau đó ý thức được mình vẫn còn ôm lấy cổ Dư Thâm Lam, ngực cũng dán ở trên ngực cậu…Cô nhanh chóng buông tay mình ra, tạo khoảng cách với Dư Thâm Lam.
Dư Thâm Lam có phần không được tự nhiên khi nhìn rõ cách ăn mặc của Khương Hoan Du.
Cậu hơi đỏ mặt, quay đầu sang một bên.
“Chị…Chị, chị vẫn nên…Mặc quần áo vào trước đi……”
Trong nháy mắt, gương mặt của Khương Hoan Du lập tức đỏ ứng.
Cũng may Lâm Tiểu Nhu từ dưới hồ nước nóng lên, mặc áo tắm dài vào sau đó đem áo tắm dài đưa cho cô.
Khương Hoan Du yên lặng đón lấy, cúi đầu mặc vào.
Lâm Tiểu Nhu vẫn còn tự trách mình về việc vừa rồi, sợ hãi mà nói: “Cũng may có Dư Thâm Lam tới kịp, nếu không…Ai, đều là lỗi của tớ.”
“Không có gì, không phải tớ không xảy ra chuyện gì sao?” Khương Hoan Du biết Lâm Tiểu Nhu không cố ý nên cũng không trách cô ấy.
Khương Việt và Từ Tấn tới muộn, bọn họ từ xa liền nhìn thấy Khương Hoan Du mặc áo choàng tắm dài, Từ Tấn kéo Khương Việt lại, nhỏ giọng nói: “Này, không ngờ dáng người chị mày đẹp như vậy.
Phía trước, phía sau đều nhô ra, phong cảnh thật mỹ mãn…”
“Mày đang nói cái gì vậy! Đó là chị tao đó, mày không được nhìn! Càng không được để tâm tới!!!” Khương Việt vội ngăn Từ Tấn lại, không cho cậu ta bàn luận về chị mình nữa.
“Tao chỉ là nói vậy thôi, để tâm cái gì chứ.” Từ Tấn bật cười, lại nói: “Nhưng mà chị mày xinh đẹp như vậy, vóc dáng cũng đẹp như vậy, làm sao tao không thể có cái suy nghĩ kỳ dị đó chứ?”
“Mày thử xem, tao sẽ đánh gãy cái chân chó của mày.”
“Đừng tàn nhẫn như vậy chứ, được rồi, tao sợ mày rồi.”
Hai người đang nói chuyện thì Khương Hoan Du cùng mấy người kia đi đến trước mặt bọn họ.
Khương Việt hỏi Khương Hoan Du và Lâm Tiểu Nhu: “Sao hai người lại đến suối nước nóng thế, bọn em tìm hai người một lúc lâu rồi đấy.”
Khương Việt và Từ Tấn đến muộn nên không biết chuyện vừa mới xảy ra.
Khương Hoan Du cảm thấy không cần phải nói với bọn họ nên nói với Khương Việt: “Em tìm bọn chị có chuyện gì? Là bọn chị không tìm được mọi người nên mới đến suối nước nóng.”
“Em với Dư Thâm Lam và Từ Tấn đi chơi bài poker, bây giờ tới tìm mọi người đi ăn cơm này.” Khương Việt kéo Từ Tấn tới, chỉ vào cậu ta rồi nói với Khương Hoan Du: “Đêm nay tên nhóc này mời, chúng ta được ăn một bữa tiệc lớn rồi.”
“Được rồi, bọn chị về trước thay quần áo.” Lâm Tiểu Nhu lại vô cùng vui vẻ ôm lấy cánh tay Khương Hoan Du, Khương Hoan Du liền đi theo cô trở về phòng.
Khương Hoan Du đi rồi, Khương Việt lại thấy có chút kỳ lạ.
Tại sao mặt chị cậu lại đỏ hồng như vậy?
Lại quay đầu nhìn Dư Thâm Lam bên cạnh nãy giờ không nói gì…Tai cũng đặc biệt hồng.
Chẳng lẽ vừa nãy Dư Thâm Lam tới đây trước tìm Khương Hoan Du và Lâm Tiểu Nhu đã xảy ra chuyện gì sao?
Khương Việt không muốn tìm hiểu kỹ, Dư Thâm Lam ho nhẹ một tiếng, nói với cậu ta và Từ Tấn: “Tao ra bên ngoài hút thuốc.”
Lúc này, Dư Thâm Lam có thể nói là miệng lưỡi khô khan, tâm phiền ý loạn.
Trong đầu cậu bây giờ đều là hình ảnh Khương Hoan Du vừa dán sát vào người mình.
Cái chỗ đầy đặn không thể che lấp hoàn toàn kia…Bộ áo tắm còn rất gợi cảm kia, thật sự rất…Rất không làm người ta nhịn được.
Dư Thâm Lam đi ra bên ngoài khách sạn, tìm một góc để châm điếu thuốc.
Cậu thật sự rất cần làm dịu lại tâm tình của mình.
Lại nhớ tới Khương Hoan Du mềm mại dán sát vào người mình, cậu cảm tưởng máu trong người mình lập tức muốn phun ra.
Người trẻ tuổi, quả nhiên rất dễ bị kích thích.
Khương Hoan Du trở về phòng khách sạn liền đi vào phòng tắm tắm rửa, thay bộ áo tắm kia ra.
Lâm Tiểu Nhu ngồi ở mép giường mở vali hành lý, không nhịn được mà thầm cười trộm.
Cô ấy hỏi Khương Hoan Du: “Hoan Du, cậu với Dư Thâm Lam vừa rồi thẹn thùng cái gì vậy?”
Khương Hoan Du tắt nước rồi dùng khăn lông lau người mình, hỏi: “Bọn tớ thẹn thùng cái gì cơ?”
“Được rồi, tớ cách hai người gần như vậy chẳng lẽ không nhìn ra sao? Một người tai đỏ hồng, một người mặt cũng đỏ hồng.
Không phải đều là ‘những người thẳng thắn gặp nhau’ sao, tại sao lại còn…” Lâm Tiểu Nhu đang nói lại cười trộm, Khương Hoan Du mở cửa phòng tắm ra liền ném cái khăn lông vào người Lâm Tiểu Nhu, nghiêm trọng cảnh cáo: “Cái gì mà ‘những người thẳng thắn gặp nhau’ hả! Không được nhắc lại nữa!”
“Được rồi, được rồi, tớ không nhắc tới nữa.” Lâm Tiểu Nhu giơ tay xin hàng.
Khương Hoan Du thay quần áo xong đi ra ngoài, tóc vẫn còn ướt.
Cô đi tới vali của mình tìm túi đựng mỹ phẩm.
Lâm Tiểu Nhu liền tiến tới bên cạnh cô, nói: “Nghe nói ở đây còn có hồ nước nóng hỗn hợp, cũng có một khu nho nhỏ thích hợp cho các đôi yêu nhau, cậu có muốn cùng Dư Thâm Lam tới đó không?”
Khương Hoan Du sửng sốt một lúc lâu, sau đó híp mắt hỏi Lâm Tiểu Nhu: “Rốt cuộc cậu có ý gì vậy? Tại sao tớ cứ có cảm giác lần này tới đây, cậu là có ý đồ khác?”
“Tớ làm gì có ý đồ gì chứ, chỉ là đơn thuần hy vọng cậu cùng với người con trai cậu thích có thể phát triển thêm một bước nữa.
Cậu xem, tớ đến áo tắm cũng chọn lựa cho cậu rồi, tớ đều là vì cậu đó.”
“…Thôi bỏ đi, tớ không có bất cứ suy nghĩ nào đến chuyện đấy đâu.”
“Vậy là cậu đang thừa nhận cậu vẫn còn thích Dư Thâm Lam?”
Về vấn đề này của Lâm Tiểu Nhu, Khương Hoan Du lựa chọn im lặng mà chống đỡ.
Cô cầm túi mỹ phẩm đi vào trong nhà tắm một lần nữa để trang điểm, thâm tâm lại phiêu dạt về nơi rất xa.
Nhớ lại cảnh tượng ly kỳ trong hồ nước nóng vừa rồi, Khương Hoan Du cảm thấy vô cùng may mắn vì Dư Thâm Lam đột nhiên xuất hiện.
Trong nháy mắt cậu liền đem tới cho cô cảm giác an toàn, thật sự không thể so sánh được với người khác.
Mà ngay lúc đó, cô rất muốn ôm chặt lấy cậu, không muốn buông tay ra.
Khương Hoan Du cảm thấy trái tim vốn kiên định của mình bắt đầu có chút buông lỏng.
Cô bắt đầu có sư biến hóa, cô không còn cách nào có thể giữ khoảng cách an toàn với Dư Thâm Lam như trước đây nữa.
Cô thật sự không thể làm được điều đó.
Bữa tối nay là một bữa tiệc lớn được Từ Tấn chuẩn bị trong phòng riêng lớn nhất của khách sạn.
Lúc Khương Hoan Du và Lâm Tiểu Nhu đến, Khương Việt và những người khác đã ngồi đợi ở bên trong.
Hai người đi vào, Lâm Tiểu Nhu liền ngồi xuống bên