Lạc Y Sương cô ra xem những bông hoa Hướng Dương mà cô đã trồng, đều đã có búp rồi cũng sắp nở rồi.
Cô múc từng ca nước sau đó đổ vào bình tưới tự tay mình tưới lên những cây hoa hướng dương xinh đẹp thẳng hàng ấy
Xong tất cả hôm nay cô muốn tận hưởng không khí trong lành một chút, ngồi trên xích đu nhắm mắt lại hít lấy không khí trong lành của một ngày mới
Đột nhiên cô cảm nhận được ai đó vòng tay qua ôm ôm lấy mình, liền mở mắt ra quay lại thì thấy Phương Hạo đã khon người đặt cằm anh lên vai cô
“ Sao vậy ” Cô khó hiểu nhìn anh hỏi
“ Em có giận anh không? ” Phương Hạo nghiên đầu nhìn cô thỏ thẻ
“ Chuyện gì? ”
“ Là chuyện hôm qua ” Phương Hạo căng thẳng khi nhắc đến chuyện hôm qua
“ Không giận! Chỉ mong anh trong khoản thời gian mấy tháng cuối cùng này đừng nghĩ đến người khác ngoài em được không? ” Lạc Y Sương mỉm cười lắc đầu thẳng thắng nói với anh
“ Được anh hứa ” Phương Hạo hôn lên má cô một cái
Thật ra Phương Hạo cũng không biết bản thân nghĩ gì, anh cảm nhận được Y Sương là gì đó rất quan trọng đối với anh, anh không muốn mất cô, nhưng anh cũng không thể giữ cô lại bên mình khi anh yêu Mộc Đồng được
“ Em thích hướng dương đến thế sao? ” Phương Hạo nhìn ra vườn hoa mà nói
“ Ừm rất thích ” Lạc Y Sương cũng rất bình thản mà trả lời anh
Thích màu hoa, thích cách mà hướng dương kiên cường hướng về phía mặt trời.
Thích cả ý nghĩa của hướng dương như thế nào
“ Sau này nếu em không ở đây nữa, anh có thể thay thế em chăm sóc chúng không? ”
“ Tất nhiên là có thể ” Phương Hạo rất nhanh đã trả lời cô
Phương Hạo mệt mỏi nhắm mắt đặt cằm lên vai cô, Lạc Y Sương cũng để yên cho anh, cô biết công việc của anh rất nhiều với cả hôm qua lại cùng cô đón sinh nhật nữa chắc chắn rất mệt
“ Phương Hạo vào dùng cơm thôi ” Lạc Y Sương