Phương Hạo thấy Lạc Y Sương còn ngủ không muốn phá giấc ngủ của cô, anh hôn lên trán cô một cái rồi mới đi đến sân bay.
Trước khi đi anh còn dặn quản gia rất kĩ lưỡng, từ những thứ nhỏ nhặt của Lạc Y Sương
Anh còn dặn quản gia không cần gọi cô dậy, gọi trể một tí, hôm qua anh hành cô như thế xem ra rất mệt
Lạc Y Sương thức giấc là lúc 9 giờ sáng, cô biết giờ này xem ra anh đang trên máy bay rồi.
Cô bước xuống giường bên dưới truyền đến cảm giác đau.
Cô vệ sinh cá nhân sau đó mới dùng bữa sáng rồi lên nghĩ
Vừa nằm được một chút điện thoại cô reo lên, là Phương Hạo gọi.
Lạc Y Sương nhanh chóng ấn nút nghe
“ Alo ”
“ Thức rồi sao? ” Giọng Phương Hạo bên kia vang lên
“ Vừa mới thức ” Giọng Y Sương đầy mệt mỏi trả lời anh
“ Em ăn uống xong thì nhớ nghĩ ngơi sớm, có thời gian anh sẽ gọi cho em ” Phương Hạo giọng có chút dịu dàng đối với Y Sương
“ Em biết rồi anh nhớ giữ gìn sức khoẻ ” Y Sương cũng gật gù mà trả lời anh
Nói xong cả hai liền cúp máy Phương Hạo thì bước vào công việc còn Y Sương lại ngủ ngon lành
Ở phía Phương Hạo chưa gì anh lại dâng lêb cảm giác nhớ Lạc Y Sương, cầm điện thoại lên muốn bấm số gọi cho cô nhưng lại sợ cô đang ngủ anh gọi như vậy cô sẽ rất khó chịu khi ngủ không thẳng giấc
Phương Hạo lúc này mới nhận ra, anh yêu Mộc Đồng nhưng Lạc Y Sương lại chiếm được một phần vị trí quan trọng trong tim anh, không thể ngừng yêu Mộc Đồng cũng không thể rời khỏi Y Sương
Bây giờ anh phải làm sao đây? Chẳng phải mọi thứ đang tốt đẹp hết sao? Sao đột nhiên lại rơi vào tình cảnh này.
Phương Hạo chưa từng nghĩ sẽ yêu Lạc Y Sương, cũng chưa từng nghĩ sẽ đáp lại cô nhưng giờ đây cô đối với anh rất quan trọng, anh cảm giác như thời gian ngưng đọng không còn trôi nữa
Đến tận tối điện thoại anh hiện lên tin nhắn là của Y Sương gửi đến hỏi anh đã ăn gì chưa.
Trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác vui vẻ ấm áp
[ anh ăn rồi ]
[ Anh nhớ hạn chế hút thuốc đi nhé không tốt, kẹo em để trong ngăn nhỏ ở một góc, khăn tắm được đặt