Sáng hôm sau cô đã thấy Phương Hạo chuyển toàn bộ đồ đến, Lạc Y Sương thật sự không còn nói nên lời.
Anh ở trong bếp chuẩn bị thức ăn, khi nãy tranh thủ lúc cô ngủ anh đã gọi đồ ăn sáng cho cả ba người, Phương Hạo xem như bước đầu chinh phục vợ đã thành công, bây giờ chỉ cần cho cô thấy anh yêu cô nhiều như thế nào nữa là được.
“ Thức rồi? ” Phương Hạo vừa dọn thức ăn ra bàn đã nhìn thấy cô đó người nhìn anh, liền hỏi.
Lạc Y Sương nhìn anh gật gật, sau đó vệ sinh cá nhân rồi thay một bộ đồ mới, trong đầu cô hiện lên vô số hình ảnh của Phương Hạo trong bếp khi nãy, thật không thể tin được.
Khải Trạch lúc này cũng từ trong phòng bước ra, tay dụi dụi mắt vì vừa thức giấc, vừa nhìn thấy anh cậu bé đã nhấc chân nhỏ chạy lại chổ anh gọi “ Daddy! Daddy đến chơi sao? ”
“ Ừm đến đây ở luôn với con đấy ” Phương Hạo thơm lên má cậu bé vui vẻ nói.
Vừa đúng lúc Lạc Y Sương nhìn thấy được, hai cha con này vui vẻ với nhau, cảm xúc trong lòng cô lại cuồn cuộn lên, cảm giác xúc động trước hình ảnh trước mắt.
Lạc Y Sương chậm rãi đi lại bế cậu bé muốn đưa cậu bé đi vệ sinh cá nhân, nhưng Phương Hạo lại né sang một bên “ Em ăn sáng đi, anh bế thằng bé đi là được ”.
Thấy vậy cô cũng rụt tay lại, để anh bế Khải Trạch đi, còn mình đi đến bàn ăn, mất một lúc sau hai cha con họ mới ra khỏi phòng vệ sinh, tiếng cười khanh khách của Khải Trạch vang lên khắp cả gian phòng bếp.
Khải Trạch ngồi để anh đút cho ăn, nhìn Phương Hạo lúc này đúng là một ông bố bỉm sữa, chăm con từng li từng tí, đột nhiên anh nhìn sang cô sai đó lên tiếng “ Ngày mai em chuyển đến phòng thiết kế nhé? ”
“ Thật sao? ” Lạc Y Sương ngần đầu nhìn anh hỏi lại.
Phương Hạo ánh mắt đầy yêu chiều nhìn cô “ Thật, chẳng phải em muốn làm bên đó sao? Anh tuyển thư ký khác cho Á Đông là được ” anh biết đây mới là lĩnh vực của cô.
Tâm trạng Y Sương trở nên vui vẻ, chuyển sang phòng thiết kế cô có thể thoả thích thiết kế lên những trang phục đẹp, Khải Trạch vẫn vui vẻ ngoan ngoãn