Khả....Khả Như...
Dương Thần ấp úng, muốn đứng che khuất tầm mắt của Khả Như nhưng cậu biết dù có làm vậy cũng sẽ chẳng có lợi ích gì.
Hình ảnh anh Thừa Nam và người kia...có lẽ bây giờ đã khắc sâu vào trong tâm trí của Khả Như...
- Cậu sao vậy chứ?
Dương Thần đang không biết làm gì thì bỗng nghe được người bên cạnh lên tiếng.
Cậu có chút thâm trầm nhìn Khả Như nhưng cô chỉ mỉm cười rồi quay lưng nói:
- Hmmm vẫn chưa tới giờ mà đúng không? Tớ muốn di dạo một lát!
Khả Như nói xong không đợi Dương Thần đáp mà liền vẫy tay rời đi.
Hiện tại...có lẽ cô nên ở một mình để có thời gian suy ngẫm....
Nhìn thấy dáng vẻ như không có chuyện gì của Khả Như khiến Dương Thần càng lo lắng.
Tuy ngày thường Khả Như rất tinh nghịch, tính tình lại không khác gì trẻ con nhưng thực chất cậu ấy là một người sống vô cùng tình cảm.
Cậu còn nhớ, có một lần con mèo Khả Như nhặt được không may bị tai nạn qua đời, gần cả một tuần sau ngày đó cậu ấy vẫn cứ tự nhốt mình ở nhà, ai bảo gì cũng không chịu nghe.
Lúc nào cậu ấy cũng tự trách vì không thể đảm bảo an toàn cho mèo nhỏ.
Lúc đó...người duy nhất giúp được cậu ấy hồi phục lại bình thường....không ai khác chính là anh Thừa Nam...
Từ trước đến giờ dù là có chuyện gì xảy ra, người ở bên quan tâm lo lắng cho cậu ấy nhiều nhất cũng chỉ có thể là anh Thừa Nam....
Thử hỏi xem đối với một cô gái sống tình cảm như Khả Như liệu có thể không rung động sao? Huống hồ những hành động quan tâm của anh Thừa Nam thật sự.....rất dễ khiến người khác hiểu lầm....
- Muốn đi dạo thì chúng ta đi chung! Dù gì tớ cũng chưa đói lắm!
Dương Thần hít sâu một hơi sau đó chạy lại vỗ vai bạn mình cười nói.
- Không phải nãy giờ cậu than đói sao? Thức ăn sẽ hết đó.
Khả Như mắt vẫn nhìn phía trước, giọng nói đều đều không nghe ra vui buồn.
- Ừ thì...nói chung đồ ăn ở nhà hàng đó cung cấp rất nhanh chắc chắn sẽ không hết đâu! Còn bây giờ thì....đi dạo quanh công viên gần đây đi! Tớ nghe nói người ta có xây đài phun nước ở đó!
Dương Thần hào hứng giới thiệu sau đó liền nắm tay Khả Như chạy đi.
"Khả Như, tớ là bạn của cậu, nếu cậu muốn chia sẻ với tớ thì tớ sẽ im lặng lắng nghe.
Còn nếu cậu muốn giả vờ như không có gì xảy ra thì tớ cũng sẽ giả vờ giống như cậu! Cậu là bạn thân nhất của tớ, là một trong những người quan trọng nhất của cuộc đời tớ! Do đó, tớ thật sự muốn rằng cậu có thể sống thật hạnh phúc và thật vui vẻ!"
.............!
- Cậu Dương, cậu sao vậy?
Hà Niên nhận thấy vẻ mặt khó chịu của Dương Thừa Nam liền lên tiếng tỏ vẻ quan tâm thăm hỏi.
- Hà tổng, tôi nhớ đã từng nói đây là