Triệu Lỗi tuy kinh nghiệm tình dục phong phú nhưng vì tính cách mà chuyện ‘lấy lòng” lại không lành nghề lắm.
Anh miên mang suy nghĩ một hồi, rốt cuộc dứt khoát hỏi thẳng tôi muốn thủ đoạn gì nữa.
Tôi biết anh cũng có chút ngốc nghếch, bèn thành thật chảy nước miếng mà nói: “Thật ra tôi thích đàn bà hơn, ngực nẩy mông cong, mặc tất lụa dài đến giữa bắp đùi —— ngực anh không nhỏ, đít cũng to.
Giờ mà mua đôi tất lụa ống dài, khẳng định làm tôi mê mệt chết thì thôi.”
(Triệu Lỗi có dung tích phổi lớn, cơ ngực phát triển tốt cho nên ngực anh rất khủng, đây là điểm tôi thích nhất ở anh.)
Nói xong, tôi ngồi dậy, đè anh vào lưng ghế sô pha, hai tay ấn lên bộ ngực ấy mà xoa đi nắn lại.
Triệu Lỗi để tôi tùy ý, ngẩng đầu trừng mắt nhìn trần nhà, thì thào lẩm bẩm: “Thì ra là cậu thích như vậy.”
Tôi trầm mê trong khoái cảm, không nghe thấy tiếng Triệu Lỗi lẩm nhẩm, vừa làm vừa nói: “Nhìn dáng dấp họ Âu, hẳn trước kia anh là người nằm trên phải không? Nhưng giờ anh còn có thể đè ai đây? Cậu ta liệu có thể thoả mãn anh như tôi không đây? Hửm?” Hỏi đến câu cuối, tôi tách chân anh ra, nặng nề đâm vào trong.
Tất nhiên là vì không khuếch trương nên tôi chỉ có thể nhấn quy đầu vào trong.
Cũng may mấy năm gần đây anh đã thành thói quen lúc tắm rửa cũng sẽ mở rộng phía sau luôn, vậy nên cửa động cũng không bó chặt đến độ làm người ta quá đau đớn.
Lúc tôi tiến vào, Triệu Lỗi nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể, tách hai chân giẫm lên đệm sô pha, cố gắng nâng mông lên để tôi vào tiện hơn.
Nghe tôi nói xong, anh giơ tay che mắt, trầm giọng nói: “Cậu nói đúng, tôi thật sự là… không bao giờ có thể đè ai nữa rồi.”
Nói xong, anh mặc kệ chỗ sâu cạn khô ráo, cố gắng nâng hông lên nuốt cả cây của tôi vào trong.
Kiểu làm như vậy chắc anh khó chịu lắm, đau lắm, thế nhưng anh lại vẫn cứng rắn.
Trong suốt quá trình, tôi không thể nhìn rõ biểu cảm cụ thể của anh.
Anh hoặc là che mắt, hoặc là quay đầu đi.
Mà trong cơ thể anh, tôi lại như có thể cảm nhận được nỗi thống khổ anh đang đè nén.
Cảm giác ấy đắng chát như rượu nguyên chất, mà lại cũng thơm ngát, say lòng người không kém gì.
Lúc kết thúc, tôi phát hiện trên chỗ sô pha thấm ướt có một vết máu.
Tôi bèn kéo mông Triệu Lỗi ra cẩn thận kiểm tra, quả nhiên chỗ đó của anh đang có tơ máu thật nhỏ chảy ra —— đây không phải là lần làm tình kịch liệt nhất của chúng tôi, nhưng từ ngày anh theo tôi về, đây là lần đầu tiên anh bị chảy máu.
Trước đó, tôi chỉ để lại ít dấu vết hoặc vết thương trên cơ thể anh mà thôi.
Nói thật là mấy lần tôi có thể cảm giác cơ thể anh căng ra vì đau đớn.
Những lúc như thế, tôi phấn khích vô cùng, phải kìm nén sự bồn chồn trong bụng để không làm anh thảm quá.
17.
2
Ngày hôm sau trở lại công ty, tôi đến thẳng phòng làm việc của anh hai.
Chuyện của Âu Hướng Dương tốt nhất là nên “hỏi ý kiến” anh trai cái đã.
Tôi đoán anh hai nhất định cũng biết gì đó, nếu không thì sao có thể trùng hợp như vậy được?
Với tư cách là một người sống lại, tôi có thể tin trên đời này có rất nhiều chuyện trùng hợp.
Nhưng nếu nói anh hai một chút cũng không biết người sống bên cạnh là họ Âu thì tôi lại không tin đấy.
Anh có lẽ không phải là tra ra địa chỉ người nọ rồi mới sắp xếp, mà có thể là lúc đang định chọn phòng nào thì lại nắm được thông tin ‘có ích’ trong tay, thế là lập tức giải quyết căn hộ của tôi và Triệu Lỗi luôn.
Ông anh hai này có cái tính thích kiểm soát người khác cũng quá mạnh, mà cứng đầu thì cũng thật sự là rất cứng đầu.
Chuyện gì mà anh đã nhận định rồi thì anh nhất định sẽ ghi nhớ rất cẩn thận, cũng cực kỳ chăm chỉ đi kiểm chứng và thực hành.
Nhờ đã nói chuyện với tôi mấy lần, bên ngoài anh không đả động gì đến Triệu Lỗi nữa, nhưng rốt cuộc thì anh vẫn sẽ lén lút thăm dò chút ít —— tôi đây là có nên vui mừng hay không đây? Điều này chứng minh anh hai tôi lúc nào cũng đặt chuyện của tôi lên đầu, bất kể tình huống khó khăn đến đâu, cho dù có bao nhiêu việc cần phải giải quyết.
Quả nhiên, anh hai không chút do dự thừa nhận chuyện này anh có nhúng tay, thậm chí còn có phần hả hê hỏi tôi: “Hôm qua gặp nhau à?”
Tôi chỉ có thể hề hề cười với anh: “Đúng rồi, người kia trông cũng trắng trẻo, thuần khiết phết.”
Anh hai nghe xong, lại hỏi tôi một câu rất kỳ lạ, vẻ mặt mơ hồ, ý biểu đạt cũng mịt mờ.
Tôi tóm tắt ý của anh là như này: lúc tôi với Triệu Lỗi làm tình, có phải tôi là người bị làm không?
Tôi không trả lời thẳng,