Đang chìm trong dòng suy nghĩ của mình thì Lan lại ngơ ra khi nghe thấy tiếng hát của Bảo. Anh đang ngồi cạnh chiếc đàn piano màu trắng được đặt gần những cây nến đang được thắp sáng thành hình trái tim kia. Giai điệu của bài " Yêu em" được Bảo cất lên với giọng hát ngọt ngào, sâu lắng của mình khiến Lan vô cùng ngạc nhiên. Nhỏ không ngờ Bảo lại hát hay như vậy. Nhưng nhỏ bỗng khựng lại. Tại sao hôm nay lại có nhiều điều kì lại xảy ra như vậy? Mới đầu là nó hẹn nhỏ đi chơi mà còn bắt nhỏ phải mặc váy, xõa tóc, đeo trang sức, lại còn tỏ vẻ bí mật rồi lại biến mất. Tiếp đó lại là sự xuất hiện của Bảo, những đồ vật được trang trí 1 cách tỉ mỉ, đẹp đẽ rồi bây giờ lại là cái bài hát mang tính chất "tỉnh tò" kia... Dòng suy nghĩ của nhỏ lại bị cắt đứt bởi tiếng nói của Bảo. Bây giờ nhỏ mới biết là Bảo đã kết thúc bản nhạc và bước tới chỗ mình đang đứng. Bảo nói bằng giọng ấm áp:
- Cảm ơn em đã đến đây! Anh muốn hỏi lại em việc lần trước( yêu cầu làm bạn gái í). Nếu lần này em không đồng ý thì anh sẽ không làm phiền em nữa đâu.
Lan nghe vậy thì chần chừ. Nhỏ không biết nên làm gì nữa. Bỗng Lan nhớ đến những lần Bảo với mình đấu võ mồm, lúc Bảo nói thích Lan và muốn Lan làm bạn gái. Nhỏ nhớ lại những lần Bảo tỏ tình với mình. Nhỏ nghĩ nếu Bảo không thực sự thích mình thì có lẽ cũng đã bỏ cuộc từ lúc mình từ chối lần đầu tiên rồi. Nếu không thì Bảo cũng sẽ dùng cách nào