Ừ...ưm- Nó bỗng kêu lên 1 cách nhẹ nhàng nhưng trong trạng thái cực yên lặng của căn phòng này thì cũng đủ cho những người trong phòng nghe thấy
- A! Trang tỉnh rồi kìa!- Hoàng reo lên
- Để tôi đi nói với bác sĩ- Bảo nói
- Cậu khỏi nói thì tui cũng pít! Hứ!- Giang trả treo
- Sao cậu cứ thích móc tui zạ? Tui gây thù chốc oán gì zới cậu hử?- Hoàng bất mãn nói
- Mệt quá! Muốn cãi nhau thì biến ra ngoài kia mà cãi! Nhức cả óc!- Thu Anh mắng
- Á! Xin lỗi chị! Em không dám nữa- Hai đứa đồng thanh
Đang muốn cãi nhau tiếp thì 2 người nhận được cái lườm sắc bén của Thu ANh nên không dám nói gì nữa mà quay sang lườm nhau.
- Cậu sao rồi?- Thu Anh quay sang nó hỏi nhẹ
- Mình chỉ hơi mệt chút thôi- Nó trả lời
- Pà cứ nghỉ đi. Mai tôi sẽ xin phép cô cho pà nghỉ học vài ngày- Lan nói
- Chỉ cần 1 ngày thôi. Tôi không muốn nằm 1 chỗ lâu như zậy đâu!- Nó nhăn mặt
- Ừ- Lan gật đầu
- Mà sao tự nhiên cô lại ngất thế?- Huy hỏi
- Tôi...- Nó ngập ngừng
- Làm sao?- Hoàng hỏi dồn
- À! Chắc là do học quá sức thôi- Nó cười gượng, nói
- Pà đó! Học gì mà