Chờ không bao lâu hai người chồng mẫu mực đã ôm ba bé con đi vào.
Lúc này, mắt mấy nhóc đã sáng lại càng thêm sáng hơn, len lỏi trong ánh sáng ấy là một vùng trời đen thui.
Thoát khỏi cái ôm của baba, mấy nhóc nhốn nháo giơ tay về phía em gái, nhảy tưng tưng hô hoán:
"Cha cha...!con muốn bế em...!cha cha...!mau đưa em cho con.
Cha cao quá đi, tụi con không thấy gì hết.
Cha cha...!đưa em cho tụi con đi mà."
"Không được! Các con đứng yên ngoan ngoãn lại cho cha.
Em còn nhỏ, để mấy đứa vờn thì sao chịu nổi.
Nhoi quá nhoi đi!"
Cố Ngạo nghiêm mặt răng đe mấy nhóc, tay còn cố tình bế bé Thụy lên cao thêm chút nữa.
Mấy nhóc thấy vậy mới chịu an phận, nghiêm nghiêm túc túc đứng vòng tròn quanh anh chờ lệnh.
Vừa lòng vừa ý, anh bế bé Thụy để vào lòng Trang Dụ:
"Em trước bế con đi đã! Mấy đứa nhìn baba bế em trước đi rồi bắt chước theo."
Nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh xem Trang Dụ bế bé Thụy, mấy nhóc cực kì trong mong mà nhón chân lên nhìn mặt:
"Oa...! bé Thụy dễ thương quá.
Úi ùi...!ui...!cưng quá đi.
Còn bé Mèo, bé Miêu cũng đáng yêu không kém nga.
Đúng là những cô công chúa dễ thương."
Bé Thỏ, bé Gấu ngồi trên giường đưa tay chọt chọt má hai em gái, sung sướng đến cười tít mắt.
"Mềm mềm...!đã quá đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Em gái thật xinh đẹp.
Bé Gấu thích thích em nha."
Trang Bảo trề trề môi, xùy xùy liên tục, mặt không thể nào khinh khỉnh hơn:
"Mấy nay đỡ xấu hơn rồi đó! Trời ơi, hồi bữa baba thấy bé Mèo với bé Miêu baba còn tưởng baba sinh con cho khỉ đó.
Xấu quắc luôn! Người thì nhỏ xíu xìu xiu da nhăn nheo, mặt đỏ lòm đỏ lét.
Baba không nghĩ mình đẹp trai thế này, chồng mình soái ca ngời ngời thế kia mà nhan sắc con mình hạn chế quá.
Nói thật luôn, bé Mèo với bé Miêu còn xấu hơn bé Thỏ hồi xưa.
Giờ bé Thỏ đẹp trai, dễ thương nhiều rồi, hồi đó bé Thỏ cũng xấu quắc à."
Trần đời Trang Dụ chưa thấy ai mà lại đi chê con mình xấu lên bờ xuống ruộng như vậy.
Khổ thân mấy đứa cháu gái của mình.
Chắc chúng tổn thương sâu sắc lắm đây.
Hazz...!
Tiểu Hi cũng tội nghiệp thay cho hai em gái của mình nhưng đâu đó bé vẫn thấy vui vui.
Bởi baba không phải chỉ chê mình bé xấu, ai con baba baba cũng chê xấu.
Được cái mình ít xấu hơn hai em gái nữa chứ.
Vậy đỡ rồi! Hắc hắc! Baba chê sao cứ chê, miễn bé biết mình đẹp trai nghiêng nước nghiêng thành là được rồi.
Dù gì bé cũng có vợ khổ công nuôi từ bé để lớn lên làm thịt.
Sợ gì ế! Bé Gấu của mình dễ thương nhất trần đời mà.
"Tụi con xem xong rồi.
Cho tụi con bế em thử miếng đi mà.
Nha nha nha...!dễ thương quá đi mất.
Hi hi...!baba..."
Mấy nhóc nũng nịu, chấp tay xin xin xỏ xỏ, cậu không mềm lòng mới là lạ.
"Được được...!bế cho cẩn thận.
Em còn nhỏ lắm đấy."
"Dạ...!tụi con biết rồi.
Yêu baba nhất trên đời."
Đặt bé Thụy vào lòng tiểu Minh, chắc chắn tiểu Minh đã bồng chắc rồi cậu mới buông tay ra.
Tiểu Minh mắt sáng người, cảm xúc dân trào cười hê hê như bị ngốc.
"Ối ồi ôi...!em gái của con này.
Con có em gái, dễ thương quá đi.
Em gái đang cười nè...!hí hí...!em gái à...!bé Thụy ơi...! chắc con bé thương con lắm luôn nè.
Ah...!ha ha ha...!chừng nào đi học lại con phải khoe với mấy đứa bạn trong lớp để tụi nó ganh tị chết luôn.
Moa moa..."
Tiểu Tinh nôn nao, nhúng nhảy đòi em gái: "Anh bế nhiêu đó được rồi.
Tới lượt em! Cho em bế nữa a.
Bé Thụy cũng là em gái của em đó nga."
"Của Đông Đông nữa! Em gái trắng trắng hồng hồng mềm mềm a..."
Tiểu Minh tâm không cam tình không nguyện đưa qua cho tiểu Tinh bế, rồi từ tiểu Tinh lại chuyển qua cho Đông Đông bế.
Bên kia thì bé Gấu, bé Thỏ luân phiên bồng hai em gái.
Tiểu Hiếu, tiểu Hòa được bế ké, thỏa lòng mong ước có một cô em gái xinh xẻo.
Cứ theo thứ tự từ lớn đến bé, không sót một ai.
Đang bế ngon lành, tự nhiên mấy nhóc ra tay làm một hành động xổ sàng làm cho mấy cha mấy baba không kịp trở tay.
Mấy nhóc thế mà vạch đồ em mình ra xem chỗ bí hiểm.
"Oa...!thật nga thật nga...!thì ra con gái không có tiểu chíp chíp và trứng chíp chíp.
Sao trống trơn vậy ta? Vậy đi tiểu bằng đường nào?"
Mặt Trang Dụ hết xanh lại đỏ, hốt hoảng không ngờ đám nhóc này lại có thể tò mò đến mức này.
Cố Ngạo, Cố Hàm nhanh tay lẹ chân giành lại mấy bé con che chắn lại kĩ càng.
Anh nghiêm mặt, từ trên cao nhìn xuống với đối mắt đầy sự phẫn nộ.
"Các con làm trò gì vậy hả? Các con có biết làm vậy là hư lắm không.
Người ta là con gái chứ đâu phải như đám nhóc choi choi mấy đứa muốn tuột là tuột muốn khoe là khoe.
Bao nhiêu cái đầu chúm sụm lại coi cái gì mà coi.
Tò mò thì mai mốt lớn thầy cô dạy cho.
Lì lợm! Có tin sau này cha không cho mấy đứa bế em nữa không?"
"Ah...!đừng mà đừng mà..."
Mấy nhóc rưng rưng nước mắt, chạy tới bấu víu đùi hai người:
"Đừng mà cha...!tụi con muốn chơi với em mà.
Tại tụi