-Jessi/ boss….
-Sao cô?/sao anh?..
-……
Cả hai sau khoảng thời gian lúng ta lúng túng thì quyết định ngồi xuống để dễ nói chuyện hơn.
Anh nhìn Jessi khá lâu, cô trong rất khác truớc, nói thế không phải là bảo cô xấu mà vẻ đẹp hiện tại của cô là sự chín chắn rất đằm thắm lại dịu dàng, là vẻ đẹp của người phụ nữ chứ không phải là cô gái kiêu ngạo lúc trước nữa. Anh không ngờ cô lại mang vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam hay đơn giản vẻ đẹp lúc này của cô là cái chung của những người phụ nữ đã làm mẹ.
-Boss này! anh ...
Jessi thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm mà không nói gì đành phải lên tiếng nhắc anh và cũng để phá bỏ sự căng thẳng trong lòng mình. Còn anh sau khi nhận ra sự quá lố của bản thân bèn tằng hắng, mở chuyện nói cho bớt ngượng
-Năm đó em đột ngột rời công ty, anh còn nghĩ.., uhm sao em lại ở đây… và còn…
Anh nói và nhìn xung quanh shop hoa cuối cùng là cái nôi có đứa trẻ đang ngủ để bày tỏ sự thắc mắc của mình, Jessi nhìn anh cười hiền uống ngụm nuớc thông thả trả lời (giả bộ ý, trong bụng chí ý đánh lô tô liên hồi)
-Anh tưởng em đầu quân qua công ty khác – cô dừng lại quan sát phản ứng của anh rồi tiếp – lần sang Việt Nam đó em đã có cách nhìn khác về nơi đây, ở đây khá bình yên mọi người lại rất tốt bụng hay giúp đỡ nhau, nên em đã quyết định chọn nơi này làm nơi dừng chân của mình, em chán cuộc sống xô bồ ganh đua của thế giới người mẫu.., ở đây em thấy rất thoải mái và vui vẻ
Nhìn thấy cô hồ hởi kể mà anh cứ xoe tròn hai mắt nhìn không chớp anh chưa bao giờ tưởng tượng ra Jessi kiêu ngạo ngày nào lại nói những lời này.
-Jessi, cô có trong đó không? – tiếng một người phụ nữ gọi cô ngoài cửa
Như nghe tiếng người quen cô đon đả chạy ra cửa, anh cũng huớng ánh nhìn theo dáng cô
-Bác tư hả? Con ở đây – cô cười nói với người phụ nữ, anh đoán người này khoảng năm mươi mấy tuổi,
Anh nghe nói phụ nữ Việt Nam lâu già hơn phụ nữ phương tây, bà ấy cũng nhìn thấy anh liền vui vẻ gật đầu chào
-Ai thế ? bạn trai à? Hay ba của cu Cún hả? – bà ghé vào tai cô thì thầm
-Bác này… - mặt cô đỏ ửng ( cái đó tố cáo chị đó)
-Thôi không trêu cô nữa, đây tôi mới có người quen ở miền tây lên chơi đem cho tôi ít trái cây vườn và mắm ngon lắm, tôi cho cô một ít đây
Vừa nói bà vừa dúi vào tay cô lỉnh kỉnh đủ thứ, người này là hàng xóm tốt bụng của cô, lúc cô sinh con cũng may nhờ có bà. Mỗi lần nhà có gì là bà đều mang sang cho cô và Cún ( con chị ấy)
-Con cảm ơn nha!
-Thôi tôi về cô tiếp khách – nói xong bà cũng vội vội vàng vàng đi, như lúc đến, nhưng không quen liếc vô trong nhìn anh một cái
Cô xách mớ trái cây và hũ mắm vào nhà miệng cười đon đả với anh
-Bác ấy là hàng xóm của em đó, tốt bụng lắm
-Hi vậy à! À Cún là…
-À Cún hả? Là con gái em, con bé đang ngủ
-Vậy em …( thì hỏi đại là em đã có chồng hay gì đi, còn bày đặt)
-Hi – cô cúi gằm mặt – lúc qua đây em gặp được ba Cún, bọn em lấy nhau không bao lâu thì em có thai nhưng anh ấy không may qua đời rồi ( mọi người có ai tin chuyện này không?)
Anh nhìn cô xót xa, vốn dĩ anh định chúc mừng cô tìm được bến đỗ cuộc đời vậy mà…, cô cúi mặt giấu những giọt nuớc mắt tủi phận mình, anh định đưa tay ra lau cho cô nhưng đã vội rụt tay về khi cô ngẩn đầu lên
-Nhưng không sao, anh ấy đã để lại cho em một thiên thần, em rất hạnh phúc vì điều đó, em yêu Cún và yêu anh ấy rất nhiều.
Cô nhìn thẳng mắt anh nói không do dự, ánh mắt cô thể hiện niềm vui và hạnh phúc khôn tả, mọi cảm xúc điều rất chân thật. Anh tin rằng cô đã rất yêu người đàn ông đó, ba của con cô nên cô mới có ánh mắt đó. Tự dưng trong lòng anh có một xúc cảm kì lạ, hình như là khó chịu khi nhìn cô nói về một người đàn ông khác như thế ( cái này là vô duyên nè )
-À anh với Moon thế nào hai người đã…?
-Bọn anh đã đính hôn, nhưng mắt cô ấy có vấn đề, cô ấy muốn chờ mắt khỏi mới…
-vậy à! Uhm chúc cô ấy mau khoẻ và hai người luôn hạnh phúc - miệng cười tươi như hoa ( bệnh nghề nghiệp mà) nhưng sao ánh mắt cô buồn như thế
Anh né nhìn ánh mắt cô, không phải cô đã có người đàn ông