Hai người cũng không ở trong không gian trì hoãn quá lâu.
Đem hiện trường thịt heo thu thập xong, thịt heo đã được cất trữ tốt, liền ra khỏi không gian, lại lần nữa lên đường trở về.Cô ở trong xe cùng Khương Trí thì thầm chuyện muốn làm.- Chúng ta nên đi thành phố H mua đồ vật, nếu không đi chờ vào tháng 7, tháng 8 đồ sẽ bị tăng giá, tiền của chúng ta sẽ mua được ít đồ hơn.Trong không gian, hiện tại hai người sẽ thịt heo, nhưng còn có dê bò, trâu, lông dê còn phải cạo xuống trước, làm mấy cái thảm lông dê.Còn có gà, vịt, ngỗng này đó, cũng không thể để bọn nó sinh sôi quá nhiều, trứng vịt, trứng ngỗng thì thu nhặt.Trong đất, cây dầu trà đã kết quả, hạt trà dầu cũng nên thu, thu xong cũng có thể ép dầu.Còn có những phế liệu nhánh cây gì đó mà hai người góp nhặt, có phải có thể bắt đầu chế tác than củi hay không.Còn có lương thực mà hai người mua, không gian quá nhỏ, cây dầu trà vừa mới trồng được hai năm, mới bắt đầu kết quả, nếu hiện tại liền nhổ lên để trồng lương thực thì quá đáng tiếc.Bông cũng muốn trồng, mùa đông thực lạnh.
Còn có con chó kia, cũng không biết vì sao lại thế này, nhìn thấy hai người, tựa như nhìn thấy kẻ thù vậy, tuy rằng đã đem chúng thả ra ngoài bãi cỏ, nhưng về sau xử lý như thế nào a?A ~, những việc này thật là quá phiền toái.Khương Trí nghe cô lải nhải xong, suy nghĩ một hồi liền hỏi:- Chúng ta còn lại bao nhiêu tiền.- Không sai biệt lắm 70 vạn.Cô ở trong lòng tính tính, dọc theo đường đi tiêu phí, báo cáo đại khái.- Trước khi chúng ta về nhà, liền đi thành phố H, đem 70 vạn này đều đổi thành vật tư.
Trọng điểm mua sắm là những thứ trong không gian không có, không thể sản xuất.Ban ngày mua sắm vật tư, buổi tối tiến không gian làm việc.
Thu thập trứng vịt, trứng ngỗng, cạo lông dê, công việc của hai người đều làm xong, liền đi thu hạt dầu trà, thu xong cũng chưa thể ép dầu ngày, chờ về sau có thời gian lại nói.Than củi chờ trở về nhà rồi làm, chỉ cần làm tốt trước khi mùa đông tới là được.
Con lương thực, năm nay quốc gia thiếu lương sao?Khương Trí quay đầu lại hỏi cô.- Mấy năm nay đều có lương thực bán, nhưng càng ngày càng quý.
Thời tiết không tốt, chỉ là làm giảm sản lượng lương thực, nhưng nhiều ít vẫn là có chút, quốc gia còn có một ít tồn lương, nhưng hai năm sau liền không còn.Cô nghĩ nghĩ trả lời nói.- Mùa đông năm nay thực lạnh phải không?- So với mùa đông bình thường thì lạnh hơn nhiều, chủ yếu là máy sưởi sẽ hư, tuyết rơi dẫn tới điện cũng gián đoạn, nếu mùa đông phương bắc chúng ta, trong nhà không có thiết bị sưởi ấm thì rất nhanh.
Rất nhiều người già đều nhiễm bệnh, không duy trì qua nổi mùa đông này.- Vậy chúng ta trước không trồng lương, cây dầu trà đến cuối năm năm nay, không sai biệt lắm có thể trồng hơn 20 năm, chờ sau khi nó không thế nào kết quả, chúng ta lại nhổ đi, trồng lương thực cùng bông.
Đến mùa đông năm nay, trong không gian có máy phát điện năng lượng mặt trời, còn có than củi, vượt qua mùa đông năm nay hẳn là không có vấn đề gì.Cuối cùng, còn hai con chó kia, hẳn là bởi vì hai người không cho nó ăn kịp thời, dẫn tới bọn nó bữa đói bữa no, mới ghét bỏ hai người.
Cái này không có cách giải quyết nào, hai người không thể bảo đảm mỗi một ngày đều có thể đi vào không gian, cho nên về sau không cần nuôi sủng vật, như chó, ở trong không gian nữa.
Nếu sau này còn muốn nuôi chó giữ nhà, liền nuôi ở bên ngoài.
Còn hai con trong không gian, chỉ nhốt chúng ở bãi cỏ, không thể để cho bọn nó chạy loạn, bọn nó có công kích tính, không thể để bọn nó đuổi gà vịt ngỗng này đó được.
Lúc cô đi bắt heo, thấy bọn nó rất thích hoàn cảnh ở bãi cỏ, cũng mập lên, hai người liền đem bọn nó trở thành một loại gia cầm, về sau có ăn thịt chó.Khương Trí nói kế thực hợp lý, cô hoàn toàn nghe theo lãnh đạo chỉ huy.An bàirõ ràng chuyện kế tiếp muốn làm, sự tình liền đơn giản.Hai người đi dọc theo ven đường thu thập vật tư, hướng đến thành phố H, trong quá trình ở nơi này, hai người đều gọi điện thoại báo bình an cho cha mẹ cùng dì nhỏ đều.
Tìm lý do nói với ba mẹ khương, hai người sẽ trở về muộn hơn hai ngày.
Cứ như vậy, đến ngày thứ tư trên đường trở về, hai người đi tới thành phố H.Thành phố H là thành thị tỉnh lị, lượng người rất lớn.
Kinh tế phi thường phồn vinh, ở chỗ này chỉ có người không thể nghĩ được, chứ không có đồ màkhông mua được.Nơi này có rất nhiều thị trường bán sỉ, hơn nữa thị trường đều có quy mô rất lớn, hàng hóa chủng loại đầy đủ hết, còn chất lượng hàng hóa, đó chính là tiền nào của nấy, có thể căn cứ vào điều kiện kinh tế của mình mua vật phẩm chất lượng tương đương.Đầu tiên, hai người đi thị trường bán sỉ lớn, nơi này chủ yếu là bán sỉ thực phẩm nhỏ cùng gia vị.Cô ở lầu một chỗ này mua rất nhiều gia vị, nhiều nhất chính là muối, bột ngọt, nước tương cùng