Cô đẩy cửa gỗ ra, tiến vào đại sảnh, phảng phất thấy được hương gỗ nhàn nhạt.Này ngôi nhà gỗ này cũng không biết là dùng gỗ gì, nhưng ba từ mà cô cảm thấy là “chắc chắn và đẹp, đơn giản và trang nhã, yên tĩnh và tự nhiên”.Nhà gỗ chia làm hai tầng, tầng trên chỉ có hai phòng ngủ, tầng dưới là một phòng khách, một thư phòng, một phòng tập.Trong nhà có một số đồ nội thất bằng gỗ, nhìn không ra là thời đại nào, nhưng cảm giác chất liệu khá tốt.
Hai phòng ngủ phân biệt đặt hai chiếc giường lớn khắc hoa, trên giường có gối ngọc cùng hai chiếc chăn thêu long phượng, rất giống giường kết hôn.
Dưới lầu, phòng tập ở bên trái phòng khách còn trống trải, chỉ có ở dưới mặt đất đặt ba cái đệm hương bồ.
Phía bên phải là thư phòng, có một cái kệ sách một mặt, trên đó có để đầy sách thư, nhìn bề ngoài sách, hẳn là sách cổ.Ở giữa thư phòng là một bộ bàn ghế gỗ, trên bàn có đặt một cái ngọc giản, mấy cái nhẫn, mấy cái túi nhỏ, mấy bình sứ nhỏ.Cô nhìn đến mấy thứ này, thật sự kích động.Cô quay đầu lại hỏi lão Khương:- Anh xem này có phải giống mấy công pháp tu chân trong tiểu thuyết viết không, túi trữ vật, nhẫn trữ vật cùng đan dược a.Khương Trí không trả lời vấn đề của cô, chỉ là cầm lấy cái ngọc giản kia cẩn thận lật xem.Cô nhìn anh lăn qua lộn lại nhìn nửa ngày, cũng không thấy ra kết quả, liền nói:- Chúng ta thử phương pháp trên tiểu thuyết xem đi!Khương Trí nghĩ nghĩ nói:- Được rồi, để anh tới trước.Nói liền đem ngọc giản để tới chỗ giữa mày.Cô biết, lão Khương không phải muốn đoạt chỗ tốt của cô, anh là sợ có nguy hiểm, cho nên anh mới tới trước, xác nhận không có nguy hiểm mới để cô thử.
Ở chung, kết hôn 8 năm, anh luôn là trong lúc lơ đãng làm một ít việc nhỏ làm cô cảm động, cho dù sau này bọn họ có con trai, anh cũng chưa từng có xem nhẹ cô, cho nên khi cô cảm giác được không gian có thể dẫn người tiến vào, cô mới có thể không chút do dự nói cho anh, dẫn anh tiến vào.Cô thường nói cùng anh: “Của anh chính là của cô, của cô vẫn là của cô.” Nhưng cô không có nói cho anh chính là “cô cũng là của anh.”Một lát sau, Khương Trí liền đem ngọc giản từ giữa mày dời đi, mở hai mắt khép hờ, mỉm cười đưa ngọc giản cho cô:- Không nguy hiểm, em đọc xem.Cô nhận lấy ngọc giản, học theo bộ dáng Khương Trí, đem nó dán đến chỗ giữa mày của cô.
Nháy mắt một cổ lực lượng ôn nhu từ trong ngọc giản trào ra bao vây lấy những dòng chữ trong đó, tiến vào trong đầu cô, đợi cô tiếp nhận tin xong, không có cảm thấy bất thường gì, cô nghĩ hẳn là có liên quan đến cổ lực lượng ôn nhu kia.Vào lúc này cô cũng đã biết vì sao lại xuất hiện không gian này, là một vị đại thần viễn cổ lưu lại bảo mệnh phù vì những hậu nhân không thể tu tiên của hắn, nó có thể cảm ứng linh khí biến hóa trong thiên địa, khi chủ nhân gặp nguy hiểm, mới mở ra, trừ bỏ chủ nhân không gian có thể tự do ra vào, những người được chủ nhân không gian toàn tâm tín nhiệm cũng có thể thông qua chủ nhân mà ra vào không gian, nhưng nếu là người có ý đồ bất lương với chủ nhân không gian, không gian sẽ tự động loại trừ người này ra bên ngoài, chủ nhân không gian cũng không thể mang người này đi vào lại.
Nói trắng ra là, nếu muốn vào không gian, giữa người đó và chủ nhân của nơi này phải có sự tín nhiệm lẫn nhau, nếu không sẽ không vào được.Khương Trí cũng biết được tin tức này, cho nên nhìn vợ, anh thấy thế nào cũng tốt.
Vợ của anh tin tưởng anh a, ha ~ ha.Bởi vì hiện tại địa cầu ô nhiễm nghiêm trọng, thiên nhiên đã bị phá hủy, không gian cảm giác được thiên địa rung chuyển, mới có thể lấy hình thức báo mộng để báo động trước cho cô, lúc không gian tiến vào trong cơ thể cô ( cô cũng không biết là khi nào ), không gian đã tự động lấy