Sáng hôm sau, đeo balo lên vai đội chiếc mũ lưỡi chai lên đầu rồi qua chào bà ngoại cùng cậu mợ, mẹ nó đưa hai đứa nó ra tận bến xe." Hai đứa đi cẩn thận nhé."Nó dạ vâng, còn em thì chạy lại ôm chầm lấy mẹ nó nói chuyện gì đó với mẹ nó một lúc mới thôi." Con đi làm đây."Vẫy tay chào mẹ nó liền bước lên xe ngồi xuống hàng ghế cuối ở ngoài, thấy nó không có ý đứng dậy để đi vào ghế trong em liền nói." Em ngồi trong."Nó nở một nụ cười rồi trêu." Còn trống đó em cứ vào ngồi."" Anh chắn em vào được à."Nó cười không nói em nhìn nó rồi cũng cười ngồi ngồi luôn vào trong lòng nó, nó biết mình đùa quá rồi, nhưng cảm giác em đè lên ây za." Anh đùa anh đùa, đứng dậy anh nhường lối mà vào."Em nghe nó biết điều liền nhún thêm vài cái nữa, làm nó muốn xxzz luôn rồi mới nở nụ cười đắc thắng nói." Dám trêu em, lần sau là ăn đấm nghe chưa."Vội vàng đứng lên để em ngồi vào trong, nó vừa ngồi xuống em đã nói thầm vào tai nó." Anh là đồ hư hỏng...em chưa đủ 18 đâu..hihi."Nó nghe vậy mặt liền đỏ bừng lên, lúc em ngồi lên nó thằng cu em lập tức có phản ứng lâu ngày không được ăn nó liền mất kiểm soát à em nhìn nó rồi bồi thêm một câu làm nó muốn đẩy em ra mà đập cho một trận liên hồi." Nhưng mà em yêu anh, cho anh cũng không sao."Niệm một câu phật hiệu trong lòng nó liền kéo cái mũ xuống che mặt rồi ngả đầu vào ghế giả vờ ngủ, em thấy nó như vậy liền cười hihi cầm lấy đuôi tóc chọc chọc vài mũi nó vừa chọc vừa nói." Anh sợ sao, không dám à...!!!"Nó liên tục tự nói với bản thân " Yêu quái mị hoặc là yêu quái mị hoặc không để đánh mất mạng được."Thấy nó vẫn chả có động tĩnh gì em cũng bĩu môi không nghịch nữa sau đó lại lôi điện thoại ra chụp vài kiểu còn kéo cái mũ của nó sộc xệch ra tạo dáng kool ngầu rồi chụp nữa chứ, nó chỉ biết im lặng chịu đựng, qua một hồi em cũng im sau đố nằm tựa lên vai nó, cả hai ngủ thiếp đi lúc nào không hay chỉ đến khi bác tài lay lay nó mới từ từ mở mắt." Đến bến mỹ đình rồi hai đứa dậy đi."Nó dạ vâng rồi rút tiền ra gửi tiền xe, lay lay em dậy." Con lợn dậy đi nào."Em từ từ mở mắt rồi đưa hai tay lên dụi mắt nói." Xuống đến nơi rồi ạ."Nó chỉ gật đầu rồi kéo em còn đang dụi mắt đi ra bắt xe đến địa chỉ nhà em.Xe dừng lại trước một ngôi nhà 3 tầng nằm ngay mặt đường chính, em mới kéo nó đi vào tâm trạng lúc này của nó run bỏ mẹ ra hai chân cứ nhũn ra không bước đi nổi nó hỏi." Bố em không làm thịt anh đấy chứ."Em suy nghĩ làm bộ mặt thần bí rồi nói một câu làm nó đau tim." Em cũng không biết nữa."Nó lúc này chỉ muốn quay đầu bỏ chạy luôn, chưa được làm gì con gái nhà người ta nó phải đến nhà nhận lỗi, số phận thật bi ai mà." Anh không vào có được không??"Dùng đôi mắt long lanh nhìn em đáp lại nó là ánh mắt hờ hững em nói." Bố em làm công an."Một câu không đúng trọng điểm của em mà như một quả bom trong lòng nó." Em chỉ cần nói với bố là anh định làm bậy với em, cuộc sống của anh sau này...ai za."Đây là đang uy hiếp nó trắng trợn mà, nhìn em đang cười tủm tỉm nhìn nó thật sự chỉ muốn đè ra mà đập cho một trận.Sau một vài phút cảm thản vẻ mặt nó liền quay ngoắc một cái, mang vẻ mặt hiên ngang bước vào trong, chào đón nó là một con chó gì nó chả biết nhưng trông khá là đáng yêu chạy lại hít hít nó vài cái song quay sang em quẫy đuôi mừng rỡ." Lu của chị, chị về với em rồi."Nó lắc lắc đầu không biết giống này thịt có ngon không đây." Biết mò về rồi à!!"Bố em không biết đã đứng giữa cửa từ lúc nào cất tiếng hỏi, nó nhìn qua bố em một người đàn ông trung niên phong độ mặt mũi góc cạnh hồi trẻ chắc cũng đẹp trai không kém nó bao nhiêu khụ khụ, nó lên tiếng chào." Cháu chào bác."Em chạy lại ôm chầm lấy bố lắc lắc tay nói." Con nhớ bố chết mất."Quan sát nó một hồi bố em mới quay sang nói với em đang làm nũng." Tôi còn tưởng chị đi luôn, quên luôn bố mẹ già này."Em nghe vậy liền cười toe toét nói." Sao bố lại nói thế, dù đi đâu con vẫn là con của bố mẹ mà."Bố em cũng chỉ biết bật cười rồi nói tiếp." Thôi được rồi, vào nhà nghỉ đã mà mẹ chị giận lắm đấy tôi không khuyên được đâu lo mà giải thích với bà, không cả hai bố con ra đường mà ngủ đấy."Nó liền cảm thán em có một ông bố rất tuyệt vời, lo lắng quan tâm cho con gái như vậy nó chỉ biết thở dài vì nó không được cảm nhận tình yêu thương của bố.Nó không biết rằng khi em về quê nó chơi tất cả hành động của em và nó đều được ông theo dõi nếu mà có gì xấu sảy ra không biết nó còn ở đây không nữa.Quay qua bố em nói với nó." Cậu cũng vào nhà ngồi chơi."Nó vâng vâng dạ dạ rồi đi vào theo, quan sát xung quanh nhà một lúc thấy có bàn cờ tướng đặt trên bàn uống nước đang bày một thế cực khó, nó chầm ngâm suy nghĩ lúc trước ông ngoại dạy nó chơi cờ cũng bày nhiều thế khó để nó cảm nhận thế đang bày trước mắt cũng là một trong thế đó đang suy nghĩ thì chợt bị lời nói của bố em làm bừng tỉnh." uống nước đi, mà cháu tên gì quê ở đâu??"Bố em hỏi một tràng dài nó cũng trả lời đúng mực." Cháu tên Hưng, quê ở***