Chap 33: Hạnh Phúc Vô Hình
Tác giả: Quỳnh Lê
Chuyện này cũng đã đến tai Minh Anh qua cái miệng của Tuấn hóng hớt lại, anh rất bất ngờ và có phần ghen tị với những gì gia đình Chánh có. Anh đã thấy không vui vì những kỉ niệm đẹp trước đây của Chánh và sen, giờ biết thêm về gia thế của Chánh không khỏi khiến anh thêm lo lắng. Anh không sợ sen chê anh nghèo nhưng vẫn thấy mình lép vế trước Chánh và lo sợ trước quyết tâm Chánh dành cho sen.
Một người giàu có như Chánh vì bất trị mà bị gia đình tống đi nghĩa vụ quân sự nhưng lại xiêu lòng trước cô gái của anh, anh chắc chắn rung động của Chánh là thật và Chánh sẽ không dễ dàng từ bỏ. Tình yêu của anh và sen lại thêm sóng gió nhưng anh vẫn đặt niềm tin nơi sen và tình cảm sen dành cho anh.
Rất nhiều lần trong sáng hôm nay Minh Anh thấy Chánh cố tình đi ngang chỗ ngồi của sen, còn mỉm cười nhìn sen dù sen không hề nhìn thấy Chánh, rồi Chánh lại còn xuất hiện nhiều lần ở xưởng này, anh đoán chắc Chánh đang tìm cơ hội. Đã vậy mỗi lần nhìn thấy Minh Anh, thái độ của Chánh đầy tự tin và dường như Chánh đang thể hiện rõ lợi thế của sự giàu có của gia đình mình với tình địch.
Này thì chiếc đồng hồ xịn sò và cái điện thoại iPhone 14Pro max vừa mới ra mắt, này thì đôi giày nhìn đã biết đắc tiền, cả người Chánh, trừ bộ đồng phục bảo vệ được ủi chỉnh chu thì cả người toát lên vẻ đẹp trai, bóng loáng và sặc mùi nhà giàu.
Không ít công nhân nữ trầm trồ và dành sự chú ý đặc biệt cho Chánh sau khi biết về gia thế của Chánh nhưng trong những người đó lại không có người Chánh quan tâm. Ánh mắt long lanh của sen lại chỉ trao cho người mà so về mọi mặt đều thua Chánh.
Cách chỗ sen ngồi không xa, Chánh thấy Minh Anh vừa đưa tay lấy bình nước của sen, biết chắc Minh Anh đi lấy nước mới cho sen, Chánh nhanh chóng đi về phòng bảo vệ. Rất nhanh liền sau đó khi Minh Anh vừa đưa bình nước cho sen cũng là lúc Chánh xuất hiện kế bên cùng với bình nước giữ nhiệt khá đẹp trên tay chìa về phía sen.
Sen ngạc nhiên hết sức trước sự xuất hiện đột ngột của Chánh, Chánh còn đưa bình nước cho sen cùng lúc với bạn trai của sen, là Chánh cố tình chọc anh ghen sao?
-Đây là yến chưng rất tốt cho sức khỏe và đặc biệt là khi thời tiết chuẩn bị giao mùa, em nhất định sẽ thích, nó bổ và ngon hơn nước lọc nhiều!
Chánh nói và mỉm cười chờ phản ứng của sen, khỏi phải nói Minh Anh lúc này máu ghen đã lên tới não rồi vì vừa bất ngờ vừa tức giận, Chánh dám công khai đối đầu trực tiếp với anh và tranh giành sen một cách lộ liễu thế này bất chấp anh và sen đã là một đôi?
Minh Anh quay qua lườm Chánh, nhưng đáp lại là thái độ dửng dưng của Chánh đối với anh nhưng lại đang rất nhiệt tình với sen. Anh liền quay qua sen, trong giây phút này anh đột nhiên sợ nhưng sen còn sợ hơn anh. Và không hiểu sao sen lại thấy vui vui, anh ghen thế này lại có vẻ đáng yêu.
-Em cảm ơn!
Sen phớt lờ không đá động gì đến Chánh và đưa tay nhận bình nước từ tay Minh Anh kèm nụ mỉm cười thật tươi rồi cúi xuống tiếp tục may. Chánh chưng hửng chớp mắt mấy lần nhìn sen rồi nhìn qua Minh Anh, vẻ mặt của Minh Anh lúc này khiến Chánh vừa quê vừa tức tối.
Minh Anh thì nhếch nhẹ môi cười đầy đắc ý rồi nhìn bình nước yến trên tay Chánh và hất hất đầu có chút khiêu khích rồi quay người đi. Chánh lườm theo Minh Anh rồi nhận ra một số người đang nhìn mình nên dùng thân phận bảo vệ vờ kiểm tra vài người khiến bọn họ thôi không nhìn ngó Chánh nữa. Nhìn bình nước yến mà bản thân đã tự chuẩn bị cho sen lại không sánh bằng nước lọc của công ty, Chánh ghen tức và có chút buồn.
Sen vô tình quá đỗi, quả thật những gì sen và Chánh đã có với nhau trước đây cũng không hề làm cho sen đối xử với Chánh bình thường như mọi người. Sen thật sự muốn cạch mặt Chánh sao? Nhưng Chánh nào dễ từ bỏ, trong đầu Chánh bắt đầu lên kế hoạch kèm theo cái nhếch môi có chút tinh quái.
Những ngày sau đó, Chánh liên tục tiếp cận sen nhằm mục đích tạo ấn tượng đẹp, thể hiện sự ga lăng, mạnh mẽ, vẻ đẹp trai và sự giàu có của mình. Khi thì Chánh chủ động bê hai bịch rổ liệu da dùm sen lúc sen đang phụ chị Hà tổ phó nhận liệu hàng mới nhưng Minh Anh đang sửa máy gần đó đã nhanh chân rời khỏi ghế và lấy đi rổ liệu trên tay Chánh trước ánh mắt ngỡ ngàng của Chánh.
-Ồ, tôi đang chỉnh máy để may liệu da này, liệu tới đúng lúc lắm,để tôi thử máy luôn, né ra một chút nào anh bạn!
Mặc cho chị công nhân của máy hư đang ôm cả đống hàng bị ứ lại của mình hết nhìn máy, nhìn đống hàng rồi nhìn anh kèm những cái giật giật nhẹ ngay khóe môi đầy bất lực, anh vẫn tỉnh bơ đi tới chỉnh máy cho sen. Chị ấy xụ mặt nói.
-Anh Minh Anh, máy em thì sao?
-Máy sắp xong rồi, em kêu đứa nào đó qua sửa chút nữa cho xong đi!
Chị ấy trừng mắt với anh, sen phì cười, còn anh thì cố tình hỏi thêm về liệu trong rổ, đợi Chánh đi rồi anh mới nhẹ mỉm cười đắc ý.
Và khi thì Chánh thừa cơ thu đồ ăn công nhân lén đem vào xưởng và đưa cho sen, Minh Anh từ xa thấy, lửa ghen vừa nhóm lên, anh vừa bước vài bước chân thì thấy sen đưa đồ ăn qua cho Diễm, anh khẽ cười làm màu không thèm để tâm khi Chánh và anh chạm mặt ngay sau đó.
Khi thì Chánh tranh xét túi của sen vì hận ra mặt mũi sen và Diễm tái mét, Chánh đoán hai cô nàng lén giấu đồ ăn đem vào công ty