20.
NHÌN CHẰM CHẰM VÀO NGỌN ĐÈN ĐƠN ĐỘC
Một ngày nay quá nhiều chấn động, Hề Hàn về nhà với một thân kiệt sức.
Tắm rửa đơn giản rồi gục xuống giường đánh mấy ván Honor of king đấu dũng đấu trí với học sinh tiểu học, Hề Hàn chán chả muốn chửi đối phương dùng chân chơi game hay gà mổ thóc còn mạnh hơn mi, nhìn MVP thua mà tức chết không nói được gì.
Out ra mở một game khác, như bình thường mới vừa online, nhóm chơi đã vẫy gọi y quyến rũ.
Có thể là có quá nhiều thứ cần phải trút ra, cũng có thể là do bản chất ham muốn vung tiền của nhân loại, Hề Hàn tàn bạo khắc 648 cái, vật liệu trước kia tích góp chỉ đủ ba – mười cái.
Không chút do dự rút hai cái, ngon, hai cái giữ gốc.
Cái hay của cuộc đời là tù trưởng sẽ chẳng bao giờ thành hoàng đế, huyết thống hay vận khí gì đó, đều bày rõ ra hết rồi.
Hề Hàn nghe thấy tiếng cõi lòng mình tan nát.
Ném điện thoại qua một bên, y gác tay lên gối, đầu óc lúc nào cũng rối bời.
Khách hàng, kế hoạch, đủ loại lời xuyên tim...!thay nhau mà đến, không bao giờ ngừng.
Nếu có một công tắc có thể tắt những thứ này tức, y nghĩ cho dù tốn bất kỳ giá nào y cũng phải có được.
Những lời Trần Vãn nói luôn quanh quẩn trong lòng y.
Nghỉ việc ư?.
truyện teen hay
Tăng ca tới tối còn bị khách hàng hành hạ, lãnh đạo thì châm chọc, lúc nắm chặt tay kiểm soát biểu cảm, đây có lẽ là ý tưởng mà sen xã hội từng có.
Nhưng nghỉ việc không phải là dấu chấm hết.
Áp lực sinh tồn là một gông xiềng bao trùm lấy nhân sinh không bao giờ đứt, dần dần sẽ không thở nổi.
Tương lai luôn chìm trong sương mù giơ tay không thấy được năm ngón, không biết sẽ đi về đâu.
Cuộc sống khó khăn, hạnh phúc thì nói dễ hơn làm.
Y lại nhớ tới Lâm Di Đông lúc chạng vạng, nhớ tới biểu tình của anh bị bao phủ trong bóng tối.
Không phải y nhìn lầm, mà là anh thật sự đã xuất hiện ở đó, chỉ là nhanh chóng rời đi.
Kết quả là gì? Vấn đề khó giải quyết vẫn là giao cho Lâm Di Đông, thật giống một kết cục viên mãn hoàn mỹ.
Anh nói cứ yên tâm, Hề Hàn sẽ thôi nghi vấn nữa.
Nhưng đàm phán trong kinh doanh nào có nhẹ nhàng? Làm bên B, mặc kệ bên A yêu cầu vô lý tới cỡ nào cũng phải cẩn thận đối đãi, một hạng mục từ lúc tranh giành tới khi kết thúc, cay đắng trong đó chỉ có tự trải mới có thể hiểu được, quá trình này rất khốc liệt, dù không chết cũng lột một lớp da.
Dù y không phải là người quyết đoán nhưng cũng không phải ngây thơ.
Trong xã hội ai có thể có được tự do thực sự, cái giá mà Lâm Di Đông phải trả, y không biết, nhưng vẫn canh cánh trong lòng.
Hề Hàn rất muốn hỏi, mấy lần ấn vào giao diện wechat, hai chữ [học trưởng] trong danh sách không ngừng nói lên quá khứ.
Gõ đi gõ lại rất nhiều lời, cuối cùng vẫn không gõ được,