HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh
Andy ngồi trên máy bay ngắm nhìn khu rừng nguyên sinh bao la rộng lớn bên dưới. Đại Lâm Phong là tên của khu rừng này từ thời xưa đến nay. Đây là khu rừng lớn nhất nước, cũng có thể coi như là lớn nhất châu lục. Bay phía trên Đại Lâm Phong làm Andy cảm thấy mình như đang bay trên mặt biển nhấp nhô vô tận những cơn sóng màu xanh lá. Khu rừng trải dài bạt ngàn đến nơi chân trời, phía bắc ẩn hiện hình bóng của dãy núi Bạch Long huyền bí.
Chiếm mất một nửa diện tích phía tây của Việt Quốc, Đại Lâm Phong trải dài từ nam chí bắc của đất nước. Phía nam là rừng Ma Cát, phía bắc là rừng Ám Dạ; chia cắt nhau bởi dòng sông Lý Giang. Sản vật nơi đây cực kỳ phong phú, dồi dào; tuy nhiên lại là khu vực dự trữ sinh quyển thế giới nên được cộng đồng quốc tế bảo hộ. Không có bất cứ tổ chức nào dám vào đây khai thác. Chỉ có một khu vực đặc biệt duy nhất được đưa vào sử dụng, đó là thành phố nghiên cứu sinh học của tập đoàn Thành gia, trung tâm khoa học khổng lồ Familia.
Máy bay đã kéo dài hơn sáu tiếng đồng hồ, còn một tiếng nữa mới tới nơi, thế nhưng Andy đã có thể nhìn thấy thành phố từ phía xa. Đó là toà kiến trúc không khác gì một nông trang bình thường. Ngôi nhà một tầng có mái ngói đỏ, cửa chính phía đông nam, với một hàng hiên đón gió. Các cánh cửa sổ kính trong suốt, bên trong là mấy tấm rèm trắng. Ngôi nhà trông bình dị, ấm ám với một khu vườn có những hàng rào thấp bao xung quanh. Mọi thứ đều có vẻ rất bình thường, ngoại trừ việc nó lớn hơn những ngôi nhà khác gấp triệu lần. Vâng, đó chính là thành phố Mái Ấm, nơi sinh sống và làm việc của hơn bốn triệu người dân.
-Thật khổng lồ! – Jackson lẩm bẩm qua micro.
Andy căng thẳng không có ý định đáp trả. Hơn hai mươi năm rồi anh mới trở về ngôi nhà xưa.
^_^
Lực lượng PROUD ở thành phố Diệp Lục gần đó nhất đã tập trung lực lượng trên khoảng đất trống bên ngoài thành phố. Việc điều động nhân lực trên khắp đất nước nói dễ làm khó, hơn nữa do phải giữ bí mật, nên có lẽ còn lâu mới tập hợp đầy đủ lực lượng. Gộp cả lực lượng PROUD Ngọc Trai đi cùng chuyến bay với Andy và lực lượng hiện tại trên mặt đất có lẽ cũng chỉ khoảng một ngàn người.
“Cũng đủ để tổ chức vài cuộc thám sát sâu vào trong thành phố”. Andy thầm nghĩ.
Trực tiếp chạy ra chào đón Andy ngay cửa máy bay là ba vị chỉ huy của PROUD tại các thành phố gần nhất. Andy và chỉ huy Rohand của thành phố Ngọc Trai bước xuống bắt tay ba người bọn họ.
-Thưa cậu, đã tập trung lực lượng được khoản tám trăm nhân viên của PROUD tại ba thành phố gần nhất bao gồm Diệp Lục, Tây Sơn và Sài Long.
Vị chỉ huy có vẻ lớn tuổi nhất trong ba người lên tiếng. Ông là chỉ huy Larson, vóc người cao gầy và mái tóc đã bạc trắng hết đầy uy nghi. Larson từng là cựu bộ trưởng quốc phòng của Việt Quốc, cấp hàm trung tướng.
-Tôi là Larson, chỉ huy PROUD Diệp Lục. Còn đây là chỉ huy Vince tại thành phố Tây Sơn và chỉ huy Daniel của thành phố Sài Long.
-Xin chào các vị tôi là Thành Gia An, cứ gọi là Andy. Còn đây là chỉ huy Rohand của PROUD Ngọc trai. – Andy hối hả vừa cùng bọn họ đi thẳng về trại chỉ huy vừa trò chuyện giới thiệu.
-Xin chào các vị.
Rohand bắt tay, đồng thời cúi chào trịnh trọng. Giữa các vị chỉ huy ở đây, thì có lẽ Rohand là người trẻ tuổi nhất, chỉ mới ngoài bốn mươi. Các vị chỉ huy khác đều là cựu quân nhân đã ngoài sáu mươi hết cả rồi.
-Tình hình cụ thể ở đây là như thế nào?
Andy cùng bốn vị chỉ huy đã vào tới lều thông tin. Trong đó có mấy chuyên gia đang làm việc cùng với một số máy móc, thiết bị viễn thông lớn. Trông thấy đám người mặc đồng phục cấp chỉ huy, tất cả đều đứng nghiêm lên chào. Sau khi Larson phẩy tay họ mới bắt đầu trở lại làm việc. Hệ thống cấp bậc trong PROUD phải nghiêm ngặt, chuẩn mực tương đương quân đội.
-Khoảng mười ba tiếng trước, đang trong thời điểm tiến hành nghi thức lớn trong thành phố Mái Ấm, nên toàn bộ hoạt động đều bị tạm ngưng, chỉ chừa lại hệ thống cảnh báo tại một số khu vực trọng yếu. Sau đó một tiếng đồng hồ, tức khoảng một giờ sáng ngày hôm nay, thì toàn bộ hệ thống báo động trong thành phố bị kích hoạt. Sau khi PROUD Diệp Lục nhận được tín hiệu báo động liền cử nhân viên tới đây.Nhưng lực lượng của chúng tôi vừa đến thì đã thấy hệ thống phòng thủ của thành phố bị bật lên, hiện toàn bộ nhân viên bên trong thành phố đã bị cách ly với bên ngoài, không cách gì liên lạc được. Các nhân viên công nghệ đang cố tìm cách tiếp cận hệ thống mạng, nhưng hệ thống phòng thủ quá kiên cố của nó khiến các cuộc tấn công dữ liệu liên tiếp bị vô hiệu hoá.
Larson vừa nói vừa chỉ tay vào màn hình lớn ở giữa trại chỉ huy.