Hành Trình Bất Tử

Quyển 1 - Chương 43


trước sau

HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh


Khu rừng Các Vị Thánh nằm ở phía bắc của nước Đào Lan, là loại rừng taiga với những cây lá kim khổng lồ, vươn cao đến vài chục mét. Những tầng rừng ở đây không nhiều và rậm rạm như Đại Lâm Phong - Việt Quốc, nhưng độ nguy hiểm của ‘linh hồn cây’thì vượt trội hơn hẳn. Theo phân tích kinh nghiệm của Jackson, ma cây là một dạng thực vật có tập tính săn mồi, giống như cây nắp ấm hay một số loài hoa bắt ruồi khác. Nhưng loài ma cây ở Stains thì khác hẳn, dường như chúng không quan tâm lắm đến việc săn mồi. Sự giận dữ, điên cuồng của chúng mang hơi hướm phá hoại và báo thù nhiều hơn.

-Được rồi, các bạn. Ai cũng đã rõ các thông tin do trung uý Jackson cung cấp rồi phải không? Thứ các bạn đối đầu không phải là ma quỷ, chỉ là một loại thực vật đặc biệt thôi. Bây giờ hãy cầm súng lên, chúng ta sẽ phản công, hãy bắt chúng phải im lặng cho đúng bổn phận một cái cây của mình đi. – Raymon lớn tiếng động viên giữa vòng tập trung của đồng đội. Anh hét lên – Chúng ta là ai?
-Chúng ta là PROUD – Những người khác hô lớn phụ hoạ. – Đội quân đầy tự hào.

Sau đó bọn họ rầm rầm tản ra thực hiện nhiệm vụ. Mấy khẩu súng khồng lồ bị lôi ra khỏi hòm chứa. Họ rút hết xăng xe đổ vào những thùng chứa dạng balô đeo sau lưng. Chỉ có khoảng ba khẩu súng phóng lửa được mang theo. Bởi vì không rõ mình sẽ cần đến thứ thiết bị gì, nên những nhân viên của Thành Gia chỉ đơn giản là mang theo tất cả những loại vũ khí họ có thể nghĩ ra được, mỗi thứ một ít. Hai cây cưa máy cùng với mặt nạ bảo hộ gợi nhớ đến bộ phim kinh dị, về nhân vật Jackson đầy ám ảnh. Một số vũ khí đặc biệt khác mô phỏng trò chơi jojo và những chiếc phi tiêu của ninja. Vũ khí có hình dạng như một bông hoa cúc, với rất nhiều cánh sắc bén ngót được chế tạo bằng hợp kim bền nhất. Họ chế tạo những chai bom xăng, tuy đơn giản những lại vô cùng hữu hiệu khi đối đầu với lũ quái vật thân gỗ trong rừng này.

Khi chai bom xăng cuối cùng vừa được phát ra, thì kẻ địch cũng vừa tiến về phía khu cắm trại. Chiếc xe tải lớn, nơi giấu toàn bộ vũ khí và thiết bị của họ, bị lật nhào. Chiếc xe trị giá hàng triệu do, bẹp thành một đống dúm dó khi cái cây cổ thụ khổng lồ ‘đạp’lên nó. Toàn bộ xe là cả một công trình kỹ thuật cao, nhằm giấu rất nhiều vũ khí của PROUDkhi đi qua hải quan kiểm soát của Đào Lan. Chỉ một cái tay nắm cửa cũng có thể lắp ráp được thành khẩu súng, một cái công tắc cũng là bộ phận dùng để kích hoạt tên lửa xách tay.


Bộ rễ cây loằng ngoằng đè lên những chi tiết tinh tế, siết chặt nó cho đến khi chiếc xe chỉ còn là một đống phế liệu vô dụng. Đội hình của PROUD tản ra. Giáo sư Harris và chuyên gia thông tin Bruce, những người hầu như không có khả năng chiến đấu, được một nhân viên của PROUD bảo vệ, lùi ra xa khỏi chiến trường. Nơi có ngọn lửa không còn là ‘nhà’ an toàn nữa.

Từ chỗ ba cô gái bị tập kích, cho đến khu cắm trại đã có sáu tên ma cây xuất hiện. Con ma cây vừa mới đè bẹp chiếc xe tải có lẽ là con to nhất. Thân hình cổ thụ cả chục người ôm không xuể, cành lá xum xuê với rất nhiều dây leo và địa y ký sinh. Phía trên cao, đôi mắt tinh tường của Jackson còn nhìn thấy một chùm phong lan rất đẹp.

Nhưng những người khác không có tinh thần để nhìn ngắm tác phẩm thiên nhiên kỳ vĩ đó. Bọn họ có chút run sợ, ngay lập tức dùng sự hung hăng của mình để áp chế nỗi sợ hãi. Ba khẩu súng phun lửa đồng loạt hoạt động. Những chùm lửa nóng đỏ rực phóng về phía cái cây. Không khí bị đốt cháy nóng hừng hực, cả một khu vực đột nhiên sáng rực lên trong đêm. Cây cổ thụ bị đốt, rít lên những tiếng giận dữ và bi thương. “Loại người, kẻ thù của thiên nhiên.” Ma cây như một ngọn đuốc lao ầm ầm về nhóm PROUD, kích thước và tốc độ của nó khiến không nhiều người chạy thoát nổi.

Cái cây ngã xuống chỗ nhóm khoảng năm người chạy chậm nhất. Họ hoảng sợ, nhắm mắt, vì bản năng con người muốn tránh né sự thật kinh hoàng. Thế nhưng khi cách mặt đất chỉ còn hai mét, cái cây bị treo lại, lơ lửng không thể chạm vào những người năm bên dưới. Lửa phừng phừng cháy trên thân cây,phả những hơi nóng rát kinh khủng lên năm người. Thoát chết trong gang tấc, họ nhanh chóng vùng khỏi nơi nguy hiểm.

Dưới ánh lửa bập bùng, Garry nhìn thấy những sợi dây kim loại sáng lên. Anh nhận ra sợi dây của hoa cúc thép. Những đầu hoa cúc ghim chặt vào thân cây khổng lồ, đầu còn lại được nhân viên PROUD cố định vào những gốc cây xung quanh. Sợi kim loại căng ra hết cỡ, chịu đựng sức nặng khủng khiếp của cái cây khổng lồ đang bốc cháy. Nếu không phải là iLUMi, chắc chắn không có sợi kim loại nào trên đời này có thể chịu được sức kéo căng đến cỡ đó.

Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên. Beck, chuyên gia vũ khí cháy nổcủa PROUD, đã dùng tới khẩu Bazok chống tăng của mình. Một con ma cây nổ tung, gãy ngang rồi đổ ầm xuống như một cái cây lương thiện và vô hại nhất trên đời này.

Vài tiếng động rè rè, rột rột vang lên khi động cơ trong hoa cúc thép hoạt động. Những lưỡi hợp kim xoáy vòng quanh lõi, không khác gì những lưỡi cưa máy thu nhỏ, cắt đứt thân cây đang bốc cháy. Những người bên dưới đã thoát ra hết, năm người điều khiển hoa cúc thép thu vũ khí của mình lại. Hoa cúc thép bị ngọn lửa nung đỏ rực, không ai dám cầm chúng. Sợi dây treo hoa cúc thép lủng lẳng, bông hoa đỏ rực toả sáng như một cái lồng đèn chết người.


Vài tiếng la thảm thiết khi đội PROUD vang lên. Bắt đầu có người bị thương. Conn là cựu thuỷ quân, nổi bật với khả năng chiến đấu dưới nước, nhưng anh chưa từng có kinh nghiệm đánh nhau với ma cây trên rừng. Anh quyết định vứt bỏ cái cưa máy nặng cồng kềnh, mà tầm chiến đấu lại không thể chạm vào mấy cái cây quá lớn. Conn lấy bậtlửa ra,mối vào cái chai chứa đầy xăng. Quả boom xăng đã bốc cháy bị ném vào cái cây đang tấn công anh. Xăng văng ra tung toé, vệt lửa cháy lan nhanh trên lớp vỏ cây xù xì, mau chóng thiêu đốt lớp gỗ nằm bên trong. Cái cây bị thương, nhưng không thể lập tức chết ngay được. Noda lại ném thêm một chai boom xăng nữa. Cái cây rít lên, quyết định có chết cũng phải mang theo vài sinh vật linh trưởng đáng ghét. Conn đã bị rễ cây quấn lấy chân, anh không thể chạy thoát khi cái cây ngã đè xuống. Anh là tổn thất nhân mạng thứ hai trong cái đêm mất ngủ này.

Lửa cháy lan ra khắp một vạt rừng lớn. Trận chiến với các sinh vật bóng đêm đang tới hồi cao trào. Thêm ba tên ma cây nữa xuất hiện trong cuộc chiến. Tiếng ầm ì của đạn pháo, tiếng rú rít của những cái cây bị đốt cháy. Các chiến binh PROUD lấm lem nào là mồ hôi và cả máu. Bản thân bọn họ cũng đang phải chịu đựng cái nóng kinh khủng do những trận cháy gây ra. Mặt họ ám đầy bồ hóng, mắt họ hoa đi và cay xè. Rất may là với những khẩu súng phun lửa cùng Bazok, thì đội PROUD vẫn có thể duy trì thế cân bằng với bọn ma cây. Họ đã tiêu diệt được bốn tên với đấu pháp ‘nổ và cháy’ nãy giờ.

Một ánh chớp loé sáng trên bầu trời, báo hiệu điềm không lành đang kéo tới. Tristant, chuyên gia bắn tỉa, lại bị một tên ma cây phát hiện. Sợi dây leo quất về phía Tristant đang nấp, lôi anh ra như một con cá bị mắc vào dây câu. Huey nhào tới, lia lưỡi cưa máy cắt đứt ngay sợi dây leo khổng lồ đó. Tiếng cưa máy ồ ồ đi kèm với tiếng rít giận dữ của linh hồn cây. Chẳng thể nào biết được một ma cây có đau đớn không khi bị thương. Chúng là cây mà, làm gì có các hạch thần kinh giao cảm để mà biết đau đớn chứ. Thêm một ánh chớp loé xé toạt màn đêm, cùng với tiếng ì đùng quen thuộc.

Raymon liếc nhìn lên bầu trời, anh bị tiếng sấm làm cho hoảng sợ. Gió thổi mạnh mang theo hơi lành lạnh. Raymon lấy tay vuốt đi một hạt nước vừa rơi trên mặt mình. Anh thấy lo lắng vô cùng, thiên nhiên đang chống lại họ. Thêm nhiều hạt nước hơn, tất cả dấu hiệu của một cơn mưa nặng hạt đều đã có.

Mặt trăng hoàn toàn bị đám mây đen che khuất. Gió rất to thổi những tàn lửa cháy lan đi xa. Nhưng không có cái cây nào khác bị bắt cháy nữa. Những giọt mưa lát đát ngày càng dày thêm. Đội PROUD vẫn đang chạy loanh quanh khắp chiến trận nhằm tấn công lũ ma cây đang bao vây họ. Súng phun lửa dường như kém hiệu quả hơn,

còn đạn chống tăng cũng đã hết. Trước khi chiếc xe tải lớn bị đạp bẹp dúm, bọn họ chỉ mang ra được có vài băng đạn thôi.

Một cây táo gai với cành lá lùm xùm, một số cành lá bị đốt cháy đứng sừng sừng, nửa phần như chờ đợi, nửa phần như ngạo nghễ thách thức. Và cơn mưa đổ ào xuống, những đám lửa cháy bị dập tắt nhanh chóng và đầy tuyệt vọng. Trong tiếng ầm ầm của cơn mưa, tiếng ì đùng của sấm chớp, những người của PROUD vẫn nghe được tiếng cười rin rít của những sinh vật bóng đêm. Đối với họ, những tiếng rin rít đó chẳng khác nào giọng cười của thần chết.


Tiếng huýt sáo của Raymon vang đi yếu ớt trong trận mưa chết tiệt. Mọi người ngoái nhìn cánh tay của Raymon giơ lên, quạt mạnh về một hướng. Họ biết đã đến giờ rút lui rồi. Kế hoạch ‘nổ và cháy’ hoàn toàn bị phá sản bởi cơn mưa bất ngờ này. Những đôi giày quân dụng nặng trịch, bì bõm tháo lui khỏi chiến trường ngổn ngang, lầy lội.

Cơn mưa tưới mát không gian, cơn mưa tiếp thêm sinh lực cho lũ ma cây. Chúng gào rú, chúng vẫy vùng, chúng điên lên vì phấn khích. Những bộ rễ đột nhiên trồi lên khỏi mặt đất, ngay giữa đường tháo chạy của đội PROUD. Dante, gã lực sĩ khổng lồ, bị quật ngã. Nhánh rễ quật xuống như trời giáng, chạm ngay cánh tay cuồn cuộn cơ bắp của Dante đang chờ sẵn.Tiếng gãy khô khốc vang lên, không biết đó là tiếng gỗ hay tiếng xương người. Beck và Tristant cùng khai hoả, nhánh rễ cây bị bắn nát tung toé, sau đó nhanh chóng rụt trở lại xuống đất. Dante nháy mắt với hai đồng đội của mình, tiếp theo anh nhanh chóng nhặt lấy khẩu súng, lao đi khỏi tầm tấn công của ba tên ma cây đã đuổi đến gần.

Lũ ma cây có hình dáng giống hệt bất kỳ những cái cây nào trong rừng. Nhưng không phải cái cây nào cũng có linh hồn và khả năng cử động như chúng. Điều đáng sợ kinh khủng là nhóm PROUD không phân biệt được đâu là ma cây, và đâu là một cái cây. Một người trong nhóm phóng mình qua bụi rậm. Nhanh như cắt, một nhánh cây hạ xuống, đập vào người anh. Tên ma cây ẩn mình trong bóng tối đã thành công bẫy được một người trong số họ. Người lính xấu số bị đánh văng đi xa như một quả bóng chày trong cú homerun. Anh bị ghi nhận là mất tích, cũng là thiệt hại nhân mạng thứ ba trong trận chiến.

Giáo sư Harris đượcchuyên gia đột nhập Flinch kéo chạy đi. Thợ săn Spencer, người bị thương nặng nhất trong cuộc đụng độ đầu tiên, thì được Noda cõng chạy. Jackson và chuyên gia thông tin Bruce cùng lui về một hướng. Gilbert ngay từ đầu đã mang Roxana đi xa. Cuộc lui quân trở nên hỗn loạn do bọn họ không biết phải đi hướng nào, còn lũ ma cây thì cứ đột nhiên xuất hiện từ khắp mọi hướng. Đội của họ bị xé lẻ thành nhiều nhóm, nhưng không ai quan tâm xem mình đang chạy đến đâu nữa. Ưu tiên hàng đầu lúc này là thoát khỏi lũ ma cây và bảo toàn mạng sống. Đến khi họ có thể dựa vào một tảng đá, thở hổn hển như chưa bao giờ được thở, thì mới nhận ra chỉ còn ba bốn người ở cạnh gần mình.

Bầu trời phía đông ửng hồng báo hiệu một ngày mới lại đến. Jackson thở phào nhẹ nhõm khi mặt trời bắt đầu nhú lên cao. Có ánh sáng đồng nghĩa với bóng đêm bị đẩy lui. Như toàn bộ những sinh vật bóng đêm khác, lũ ma cây như bốc thành hơi tan biến trong không khí. Cơn ác mộng kinh hãi tạm thời qua đi. Nhóm người bỏ chạy lại phát hiện ra một chuyện đáng sợ khác. Họ đang đi lạc trong một khu rừng lạ lẫm, không thực phẩm và không thiết bị liên lạc. Còn mục tiêu bảo vệ của họ, cậu chủ Andy, thì đã bị vất lại ở xó xỉnh nào?

^_^

Từ trong bóng đêm, cái rễ cây đột ngột vụt ra. Nó cuộn lấy người Nami và kéo đi nhanh như một con trăn săn mồi. Nami hét lên thất thanh khi bị tập kích đột ngột. Andy lưỡng lự khi trên vai anh còn đang vát Jessica bất tỉnh. Một bên là đồng đội, một bên là ‘người nhà’; anh không thể bỏ mặt ai hết. Anh rút súng, nhưng không bắn vội. Andy hít thở thật sâu và nhắm hờ một mắt.

Chỉ có một cơ hội trong tích tắc thôi khi cái rễ cây bí ẩn kia rút ra ngoài cửa sổ. Ở chỗ anh đứng chỉ nhìn thấy được một ví trí nơi ánh trăng chiếu vào rõ ràng nhất. Chiếc rễ cây đang bị rút ra ngoài và đầu còn lại là Nami đang la hét trong bóng tối. Anh điều khiển năng lượng cơ thể; sinh khí tràn ra ngoài, bao bọc lấy khẩu Rosemary. “Tập trung, phải thật tập trung!” Andy siết chặt cò súng, viên đạn bị kích nổ lao ra khỏi nòng.


Đó không chỉ là một viên đạn bình thường chỉ với một đầu chì. Nó còn mang thêm một chút lực phá hoạt do Andy truyền vào. Đầu đạn xoáy mạnh theo đường xoắn ốc, xuyên phá qua lớp vỏ xù xì, đục thủng vào lớp thớ gỗ, và sau đó cắt đứt mạch sống trong rễ cây. Chiếc rễ rút chạy ra ngoài cửa sổ, phần còn lại ngoằn ngoèo uốn éo trên mặt đất, trong nỗ lực cuối cùng siết chết Nami.

Andy chỉ cần có thế. Anh chạy về phía người đồng đội, tháo những sợi rễ cây ra khỏi người cô. Tuy Nami bị một chút xây xát nhưng cô vẫn còn tỉnh táo. Andy đặt Jessica vào lòng Nami. Ngay khi cô còn chưa kịp nhận ra chuyện gì, thì một nhánh cây từ bên ngoài vụt thẳng vào, gạch vữa tường rơi rụng lả tả như trong cơn động đất.

Nami hoảng sợ nhắm chặt mắt, bản năng người bác sĩ ôm chặt lấy đầu Jessica để bảo vệ cô ta khỏi chấn thương. Tuy nhiên cú va chạm kinh hoàng mà Nami chờ đợi lại không xuất hiện. Cô mở mắt ra, nhìn thân người đàn ông chắn trước mặt mình. Cô thề rằng trên đời này không còn bất cứ ai oai phong hơn anh lúc đó.

Thanh kiếm bị rút ra khỏi vỏ, cháy rực lên ánh sáng xanh quỷ dị. Xung quanh bọn họ đều là lửa xanh, nhưng Nami không bị phỏng, thậm chí cô còn cảm thấy một chút rét buốt đến tận xương tuỷ. Andy gồng người giữ cho ngọn lửa chống lại tên ma cây khổng lồ. Những cơ bắp trên người anh cuộn lên, chiếc mắt kính bị văng đi mất từ lúc nào. Nami lại một lần nữa được nhìn thấy khuôn mặt thật của đại tá. Giống như lúc đứng trong bóng đêm của hang dơi, đôi mắt anh như phát sáng những tia lửa đỏ. Nhìn Andy lúc này như một vị ma vương cuồng nộ trong những tấm tranh thần tích.

Cả thân người của tên ma cây đã lộ ra hết sau bức tường sụp đổ. Giữa một con người quá nhỏ bé và một cái cây cổ thụ, thì tầm vóc của hai bên chênh lệnh nhau quá nhiều. Andy rống lên một tiếng, anh đẩy sức mạnh của mình tuôn ra thêm nhiều nữa. Sinh khí trong người Andy giống như nguồn nguyên liệu đổ vào ngọn lửa,khiến cho ngọn lửa xanh rực cháy. Lửa bắt đầu bén vào thân cây. Ngọn lửa xanh không thiêu đốt mọi thứ như những ngọn lửa thông thường. Những chỗ lửa bén vào cây bị đen đi, sau đó mục nát, thối rửa như đã trải qua cả trăm năm ẩm ướt rồi vậy.

Cái cây bắt đầu gào rú. Nó rút cành ra khỏi đám cháy, nhưng mọi thứ đã quá muộn. Ngọn lửa xanh không thể bị dập tắt, tiếp lục ăn mòn thân cây thành những mảnh mụn như bùn, rơi vụn rơi lả tả khắp nơi. Trong tiếng rít kinh hoàng đó, Nami nghe được một cái tên cổ đại “Astaroth - Hủ vương”.

Nami lo lắng nhìn lại xung quanh mình, ngọn lửa xanh đã thu lại phạm vi cháy. Tuy nhiên cô và Jessica vẫn ngoài trọng tâm của đám cháy, nhưng bọn họ vẫn bình yên vô sự. Andy mệt mỏi khụy xuống. Thanh kiếm chống xuống đất là chỗ duy nhất để anh tựa vào. Lần đầu tiên Nami thấy được đại tá thở hổn hển mệt mỏi. Không gian đột nhiên im lặng đáng sợ. Chỉ còn tiếng thở hổn hển và tiếng tim đập thình thịch chưa hết hoảng loạn của Nami. Cô bất động, sững sờ nhìn con người đã từng rất quen thuộc với mình. Nhưng bây giờ, anh ta lại là một thứ xa lạ, một kẻ-khác.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện