HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh
Đột nhiên, con rồng đỏ há miệng gầm to rung rinh lâu đài. Thế nhưng Andy lại nghe được trong đó tiếng cười vang vang của nó. Nhận một người bất tử làm chủ nhân, cũng đồng thời khiến nó mạnh mẽ mà không bị ràng buộc bởi sự rủi ro trong cái chết của người kỵ sĩ. Có lẽ nó sẽ trở thành con rồng vô địch vượt trội hơn tất cả nhữngcòn rồng trên khắp các thế giới. Nó khụy gối xuống, đưa đầu đến gần Andy.
“Vậy thì từ hôm nay, anh sẽ trở thành chủ nhân của ta, hỡi sát long nhân bất tử. Ta là Vulcanos, rồng đỏ của núi lửa, nguyện sẽ trung thành với kỵ sĩ suốt đời.” Nó chớp mắt nhìn Andy đầy thành kính. “Xin hãy đặt tay lên trán ta.”
Tuy có chút thấy lạ lẫm với thái độ đột nhiên đổi khác của nó,nhưng anh lại đang khát khao sức mạnh hơn bất kỳ thứ gì. Andy liền nghe theo lời nói của con rồng. Khi bàn tay của anh vừa chạm vào da con rồng, lập tức cảm thấy hơi nóng rát như vừa chạm vào một ấm nước nóng.
“Xin đừng buông tay ra.”
Andy cố gắng chống lại sự khó chịu, ép chặt lòng bàn tay của mình vào đầu con rồng. Nó bắt đầu rì rầm đọc những câu thần chú bằng chân ngữ Autralos cuả loài rồng. Anh cảm nhận ký ức của mình đang mở ra, và một luồng tư tưởng khác xâm nhập vào. Lại thêm rất nhiều ký ức tràn vào cái kho chứa vốn đã rất đồ sộ của Andy.
“Hỡi Người Bảo Vệ Sự Bình Yên Vĩnh Cữu, đây là tên thật của anh, và cũng là tên chủ nhân duy nhất của ta. Ta xin chia sẻ với anh trái tim của loài rồng núi lửa. Từ nay sinh mạng của anh chính là của ta, và của ta chính là của anh.”
Một ánh sáng loé lên ngay chỗ tay Andy tiếp xúc với trán con rồng. Anh giở ra và nhìn thấy trong lòng bàn tay mình một ký hiệu tròn sáng bạc.
“Đây là dấu hiệu anh đã ký thành hiệp ước với loài rồng, và trở thành chủ nhân của Vulcanos.” Con rồng đỏ giải thích. “Dù có cách xa nhau hàng triệu không gian, chúng ta cũng sẽ vĩnh viên liên kết với nhau không thay đổi.”
-Ồ, sức mạnh này thật đáng kinh ngạc. – Andy trầm trồ.
-Vẫn còn rất nhiều thứ kỵ sĩ rồng phải học hỏi gây kinh ngạc hơn nữa kìa. Anh có muốn thử xem phép thuật của ta không? – Con rồng ngoan ngoãn như một vật nuôi thật sự.
-Biến nhỏ lại xem.
Con rồng thu lại bằng kích thước củamột con bê.
-Nhỏ hơn nữa. – Andy cười vui thích như đứa trẻ mới nhận được đồ chơi.
Con rồng thu lại chỉ còn bằng con mèo.
-Sao lúc trước cậu không biến thành như vậy để chạy trốn? – Anh ngạc nhiên nhìn sinh vật đầy quyền năng trước mặt mình.
-Tự mình ta không thể tạo ra pháp thuật được. Chỉ có loài rồng được thuần hoá mới sử dụng phép thuật. Rồng hoang dã chỉ cần xài móng vuốt và lửa của mình là đủ sống rồi.
-Tức là việc có kỹ sĩ của riêng mình sẽ khiến cậu mạnh hơn.
-Đúng vậy. – Con rồng ngoan ngoãn leo lên vai Andy. Bây giờ trông nó giống hệt một con kỳ nhông đỏ được nuôi làm cảnh.
-Vulcanos, quen biết ngươi không biết là do tôi may mắn hay là cậu may mắn đây? Chúng ta đều đang chờ đợi một người đồng đội có thể giúp mình tăng cường sức mạnh bản thân.
-Chớ gọi tên thật của ta ra ngoài. Những cái tên thật có rất nhiều quyền năng ràng buộc. Vì vậy, để an toàn tên thật chỉ được nói cho những người ta thật sự tin tưởng thôi. – Con rồng chớp chớp mắt. – Lúc ký giao ước, ký ức của chúng ta đều đã khai mở cho đối phương đọc hết. Vì vậy, thưa kỵ sĩ, thứ anh đang tìm đang nằm ở tầng cao nhất của lâu đài này.
Nghe thấy thông tin từ Vulcanos, lập tức Andy cảm thấy vô cùng hài lòng. Lẽ nào đích đến của anh đã cận kề bên cạnh rồi.
^_^
Andy để cho Vucalnos biến to trở lại và đào bới đống đất đá sập chỗ hành lang ẩn. Anh tiến vào trong, chẳng mấy chốc nhìn thấy ba người nằm la liệt trên mặt đất. Bây giờ đã là kỵ sĩ của Vulcanos, Andy cảm thấy lỗi của nó cũng giống như của mình vậy. Khi cả hai chạm vào nhau, ý nghĩ và tình cảm của anh cũng truyền tới con rồng.
“Ta chưa được học thần chú chữa thương, nhưng ta biết mình có phép thuật.” Nó cụp mắt nhìn anh. “Giá mà ở đây có một cuốn sách.”
-Không cần đâu. – Andy cười với nó.
Anh nhổ toẹt một bãi nước bọt ra bàn tay và thoa nó lên lưng những người bị phỏng.
-Tôi chỉ là một nô lệ máu, chưa hẳn là ma cà rồng. Nhưng nước miếng tôi có khả năng chữa thương, giống như cậu đã thấy. Tuy nhiên, vết bỏng khá nặng, họ có lẽ sẽ không phục hồi ngay lập tức được.
“Loài rồng cũng tự liếm vết thương cho mình. Nhưng nước miếng của chúng ta sẽ chỉ đốt cháy con ngươi thôi” Vulcanos phì phì trong miệng.
-Nó có mùi như dầu hoả. Chắc nhờ vậy mà loài rồng có thể phun lửa.
Nami và và giáo sư Harris vì có đeo balô trên lưng nên họ chỉ bị bỏng nhẹ thôi. Khi Andy thoa xong, các vết bỏng hoàn toàn lặn hết. Riêng Jessica thì bị nặng nhất, toàn thân cô ta bị ám cả một màu đen. Anh lấy con dao găm ra cắt đi mái tóc bị cháy nham nhở của Jessica. Trông cô gái thật thảm thương và tội nghiệp, có lẽ cô ta sẽ phải chịu vết sẹo bỏng trên lưng này đến hết đời. Anh cởi áo khoát, đắp lên thân thể dường như trần trụi của cô.
“Ta đã làm quá hả?” Con rồng lo lắng nhìn Andy.
Anh không trả lời, chỉ thở dài.
Một lúc sau, Nami và giáo sư tỉnh lại. Andy giúp đỡ họ dựa vào tường, sau đó lấy nước trong balô cho họ uống.
-Cô ấy sao rồi? – Nami lo lắng nhìn cơ thể bất động của Jessica.
-Nặng hơn hai người. Nhưng có lẽ cô ấy sắp tỉnh rồi. – Andy trả lời.
-Em xin lỗi sếp. – Nami đột nhiên ứa nước mắt. – Thân là y sĩ của nhóm nhưng em chưa làm gì hữu ích được cả.
-Không có đâu, cô đã làm rất tốt, thiếu uý. Tôi mừng vì đã chọn cô vào đội.
Lời an ủi của Andy giúp Nami bình tĩnh lại. Lúc này cô mới để ý đến con vật nhỏ màu đỏ trên vai anh.
-Đây giống như là ...
-Một con rồng, Nami.
Trong khi Nami há hốc mồn nhìn Vulcanos thì giáo sư Harris đã lồm cồm bò tới. Ông muốn lấy ngón tay sờ vào con rồng nhỏ bé kia. Vulcanos lập tức khè ra một đốm lửa, giáo sư Harris sợ hãi rụt tay lại.
-Nó là một con rồng thật sao? – Ông kinh ngạc kêu lên.
-Đúng, tuy có vẻ nhỏ thật, nhưng nó đúng là một con rồng xấu tính và hung dữ. – Andy cười, giới thiệu.
-Sao anh có được nó?
-Nhờ ký một giao kết. – Andy xoè ra bàn tay có dấu ấn bạc cho giáo sư Harris coi.
-Kỵ sĩ rồng. – Ông ta thảng thốt kêu lên. – Tôi đã