HÀNH TRÌNH BẤT TỬ
TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh
Trong góc phòng là một người phụ nữ tóc dài đang nằm im trên giường, mắt nhắm nghiền trong giấc ngủ an bình. Từ chỗ bà ta, những bó dây leo, rễ cây và dây gai chòi ra, cứ như thể cái giường là gốc của chúng vậy. Không hề xinh đẹp và huyền bí như câu chuyện cổ tích về nàng công chúa ngủ trong rừng. Nhìn thấy cảnh này, Andy có cảm giác nó thật ghê tởm và nguy hiểm. Sự ẩm mốc và mục rữa nồng đậm lan toả trong không khí. Cơ thể người phụ nữ tái mét và ốm xộp như một xác chết ngâm nước. Thế nhưng bà ta vẫn thở đều đều, mong manh và kiệt quệ.
Vẫn còn một số tượng đá bất thường được đặt rải rác trong phòng. Mỗi bức đều là hình ảnh của một người trong trang phục áo chùng lụng thụng giống với nhóm của Ted Husman.
Bởi vì Andy đang tràn đầy năng lượng nên vô cùng tự tin. Anh mạo muội di chuyển cả mình và con rồng vào thế giới tăm tối của cõi u minh. Con rồng giật mình, bước lui đầy hoài nghi. Anh phải vỗ về trấn an nó bằng những ngôn ngữ thân thiết trong tâm trí. Tuy con rồng chịu đứng yên, nhưng nó vẫn phì phì nước dãi về cái điểm tối xa xôi, đang không ngừng bòn rút năng lượng của mình.
Bầu không gian đột nhiên tối sầm và những thứ phép thuật tồn tại trong phòng trở về với dạng cơ bản nhất. Mấy chục bức tượng trong phòng quả thật đều là những người sống đứng im lìm. Họ đang ngủ hay đã thật sự bị biến thành tượng cũng không biết nữa, nhưng bọn họ trông giống hệt những người lính canh trong khu hoàng cung. Trên người họ thay vì choàng những chiếc áo chùng, thì lại bị phủ kín bởi dây xích đen nặng nề. Cả lớp gông cùm xiềng xích chôn chặt họ tại chỗ, ai nấy đều như bị nhốt vào một cỗ quan tài sắt nặng trịch.
Người phụ nữ nằm im trên giường thì lại biến thành một khối mây đen u ám không rõ hình dạng. Bên dưới bà ta, ngay chỗ đang lòi ra những nhánh cây biến thành một cái giếng sâu hun hút. Năng lượng cũng đang từ đó tuôn ra ào ào. Đám mây đen lởn vởn, hết che bên này rồi lại chặn bên kia ngăn không cho năng lượng tiếp tục toả ra nữa.
Andy nhảy xuống khỏi con rồng, đi tới bên cạnh người đàn ông tóc dài chấm gót đứng giữa phòng. Anh với tay phủi đi lớp bụi dầy đóng trên mặt ông ta, đồng thời liên tục lay cho ông ta tỉnh lại. Trước đó Miko đã chỉ cho anh sự khác biệt giữa linh hồn người sống và người chết. Khi quan sát một linh hồn sống thật kỹ, bạn sẽ nhận ra thế nào trên người họ cũng có mang theo một sợi xích. Đó chính là thứ năng lượng cố định linh hồn của họ vào nhục thể bản thân. Chỉ khi một người chết thì sợi xích đó mới biến mất, và linh hồn có thể tự do bay ra ngoài.
Người đàn ông mệt mỏi mở mắt, trông ông ta như vừa thức dậy sau một giấc ngủ dài.
-Ngươi là ai và sao có thể vào đây được? – Sau đó người đàn ông nhìn Vulcanos. Mặc dù Andy có thể cảm nhận sự ngạc nhiên từ ông ta, nhưng gương mặt đó vẫn bình thản, đều đều nói tiếp. – Đưa một con rồng vào cõi u minh thì chắc hẳn ngươi phải là một pháp sư hùng mạnh. Ngươi là từ phía kẻ địch đến phải không?
-Không, tôi là một người bạn. – Andy hình như đang nắm bắt được luồng sự kiện.
-Ta chưa từng biết đến một pháp sư hùng mạnh đến thế trong phe liên minh.
-Tôi đến từ Việt Quốc, một chỗ xa xôi nên không biết gì về liên minh hay bất cứ kẻ thù nào của ông cả.
-À ... đất nước của công nghệ và khoa học. Đó là tử địa đối với những phép thuật gia.
-Đúng vậy, đất nước của chúng tôi chẳng còn lại bất kỳ phù thuỷ, pháp sư hay thậm chí là một người hiểu biết về phép thuật. Chính vì vậy tôi mới phải đến đây, để hỏi mượn ông một phương pháp để mở cánh cổng không gian.
Người đàn ông chầm chậm quay đầu lại nhìn Andy dò xét. Tuy nhiên ông lại nhanh chóng bỏ cuộc, chuyển về nhiệm vụ nhìn chằm chằm cái hố rò rỉ năng lượng kia.
-Thấy không? Đó là một cái cổng không gian mà hiệu trưởng của chúng ta đã mở ra. Chúng ta đụng độ với kẻ thù nguy hiểm nên muốn cầu viện đến nguồn năng lượng cuả thế giới khác. Nhưng không chỉ mượn được sức mạnh, mà chúng ta còn kéo đến thế giớ này cả những loài quái vật bóng đêm. Chúng ta đã sai lầm khủng khiếp và đang liều mạng để ngăn chặn hậu quả càng thêm thảm khốc. Ngươi có thể nhìn thấy toàn thể giáo viên của học viện ở chỗ này. Thậm chí cả sự hy sinh của hiệu trưởng cũng chẳng thể lấp kín cái hố đó được. Chàng trai trẻ, hãy về đi và tìm một cách tăng cường sức mạnh khác. Hãy nhìn bài học thảm khốc của chúng ta mà đừng dại dột làm theo.
-Nhưng thưa ngài, tôi đến đây không phải để học cách lấy được sức mạnh bằng cách mở cổng không gian. Tôi muốn tìm đường đi đến một thế giới khác.
Đột nhiên âm thanh lào xào nổi lên xung quanh Andy. Toàn bộ những khuôn mặt lạnh lùng, vô cảm đồng loạt quay về phía anh. Andy ngờ rằng thật ra ngay từ đầu toàn bộ bọn họ đều không có ngủ. Họ lắng nghe cuộc đối thoại của anh, và chỉ vờ như không biết mà thôi.
-Chưa từng có ai đi qua cổng không gian mà có thể trở về cả. Ngoài việc mỗi khi mở cổng, năng lượng sẽ trào qua ào ạt thì không ai biết gì thêm. Chỉ những pháp sư vĩ đại nhất mới có thể chống lại dòng năng lượng đó mà bước qua thế giới bên kia thôi.
-Cảm ơn ông. – Andy cười nhẹ.
Anh không ngờ mọi việc lại xảy đến đột ngột như thế này. Dự tính rằng mình sẽ mượn một cuốn sách, sau đó về nhà chuẩn bị đầy đủ mới tiến hành mở cánh cổng ra, nhờ sự hướng dẫn của Barry để đi đến thế giới mà Thanh Đồng đang bị giam giữ. Chiến đấu, giải thoát nàng và bọn họ sẽ cùng về nhà. Nhưng nghe về mức năng lượng khổng lồ để tiến hành nghi thức mở