9h sáng, suối nước nóng Ngân Sơn đã được mở cửa.
Nhìn từ xa, những luồng hơi khói bốc lên nghi ngút, tạo nên cảnh tượng mờ mờ ảo ảo như chốn bồng lai tiên cảnh.
Trong một không gian khép kín, Quận Hy Ca đang quấn khăn tắm ngâm mình, phân nửa thân thể nõn nà chìm sâu trong nước.
Diêm Dụ ngồi bên cạnh cô, thoải mái tựa lưng vào một tảng đá.
Hai tay anh gối ra sau đầu, ngắm nhìn cô, hầu kết thi thoảng khẽ trượt một cái.
Bắt gặp ánh mắt nóng bỏng này, Quận Hy Ca cũng không hề ngại, thậm chí trong lòng còn nảy sinh một chút ác ý.
Khóe môi nhếch lên nụ cười gian tà, cô nhướn mày nhìn anh, vẻ mặt tựa như đang thưởng thức một món đồ quý giá.
Diêm Dụ không khỏi rùng mình, có lẽ đây là lần đầu tiên Quận Hy Ca nhìn anh như vậy.
Những giọt nước nhỏ trượt dài trên khuôn mặt phấn nộn tinh xảo, sau đó đọng thành từng giọt, từng giọt nơi chiếc cằm gợi cảm, người đàn ông không khỏi nhìn đến hồn xiêu phách lạc.
Qua một lát, Diêm Dụ kìm lòng không đặng, anh đưa tay bóp chặt cằm cô, nhẹ nhàng xoay trái xoay phải.
Quận Hy Ca thuận thế ôm lấy thắt lưng anh, xuôi theo làn nước, kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Vòm ng ực săn chắc mà quyến rũ hiện lên ngay trước mắt, không biết lấy dũng khí từ đâu ra, Quận Hy Ca bỗng cúi đầu hôn lên ngực anh, chậm rãi dùng đầu ngón tay mơn man từ trên yết hầu xuống dưới tận rốn.
Ý tứ trêu đùa hết sức rõ ràng, Diêm Dụ có ngu mới không hiểu cô muốn làm gì.
"Em..."
Đôi đồng tử đen láy phút chốc sẫm lại với tốc độ chóng mặt, Diêm Dụ gần như phát hoảng, vội vàng bắt lấy cánh tay đang làm càn của cô.
Trong mắt anh lóe lên một tia cảnh cáo, tuy nhiên giọng điệu lại rất hòa hoãn: "Đừng náo!"
"Em náo lúc nào chứ?" Quận Hy Ca bày ra vẻ mặt vô tội, cô áp má vào ngực anh, bàn tay hư hỏng men theo tuyến nhân ngư mê người, không chút kiêng kỵ chạm vào nơi tư m@t nóng rực.
Thân thể Diêm Dụ lúc này vô cùng nhạy cảm, hai chân anh run rẩy, ánh mắt ngập tràn nguy hiểm.
Chần chờ hai giây, anh nghiến răng nghiến lợi, kế tiếp là đè ngửa cô ra, cúi đầu ngậm lấy cánh môi căng mọng, đoạn ra sức day m*t.
Quận Hy Ca ban đầu còn có chút sững sờ, trở tay không kịp, nhưng rất nhanh liền nhiệt tình nghênh hợp nụ hôn che trời lấp đất này.
Chiếc lưỡi của anh vượt mọi vật cản tiến vào bên trong, điên cuồng càn quấy khoang miệng như muốn hút hết toàn bộ mật ngọt.
Nhân lúc hít thở, Diêm Dụ hé môi nói: "Là em khiêu khích anh...!tiểu yêu tinh!"
Quận Hy Ca luồn tay vào tóc anh, không buồn đáp.
Hai người càng hôn càng thêm sâu, nụ hôn dây dưa từ bờ bên này sang bờ bên kia, kéo theo vô số sợi chỉ bạc ám muội.
Cụng trán vào nhau, hai người mãn nguyện th ở dốc, hơi thở cháy bỏng dường như mang theo tư vị ngọt ngào của đối phương.
Nhìn lồ ng ngực Quận Hy Ca phập phồng bất định, sự thỏa mãn nhỏ nhoi như đốm lửa nhen nhóm nơi đáy lòng Diêm Dụ.
Anh bất chợt vén tóc cô ra, dùng tay còn lại giật khăn tắm xuống.
Xuân quang đẹp đẽ thơ mộng đập vào mắt không chút che giấu, Diêm Dụ suýt nữa xịt máu mũi.
Hai gò bồng đ ảo căng tròn đụng vào cơ bụng của anh, một dòng điện không tên lập tức đánh lên thần kinh, xuyên qua đại não truyền xuống dưới rốn, người đàn ông khẽ rên, hai mắt bất giác căng ra.
Quận Hy Ca ngước đôi mắt lấp lánh sương mù nhìn anh, bàn tay véo lấy má anh, ngữ khí cực kì không đứng đắn: "Muốn làm gì?"
"L@m tình...!có thể không?" Hốc mắt Diêm Dụ hơi đỏ, ẩn sâu bên trong là thứ d*c vọng nguyên thủy nhất mà cũng đen tối nhất, nó đang không ngừng thôi thúc anh khiến anh bật thốt thành lời.
Quận Hy Ca bá vào vai anh, đôi môi hồng nhuận đặt lên cần cổ gân guốc, dần dần di chuyển theo một quỹ đạo không ổn định, hết gặm nhấm xương quai xanh rồi lại đến cơ ngực nóng bỏng.
Một đường hôn xuống dưới, cô vô tình hay cố ý đều dùng đầu lưỡi vẽ vời, trêu chọc thú tính trong người anh.
"Hy Ca, em...!thật sự muốn làm sao?" Diêm Dụ nhọc nhằn rít một hơi dài, giờ phút này lý trí đã hoàn toàn bị đánh sụp, máu huyết trong người trỗi dậy, lan ra mọi ngóc ngách, kêu gào đòi hỏi cần được giải phóng.
Mà cô gái trước mặt anh bây giờ lại chính là thứ thuốc giải hữu hiệu nhất.
Sắc mặt Quận Hy Ca đỏ ửng như trái đào chín, làn da trắng sứ cũng vì tình d*c mà trở nên phớt hồng, dáng vẻ có sức dụ hoặc rất lớn.
Cô cắn vào môi anh, khẽ hừ: "Lắm lời!"
Diêm Dụ hung hăng m*t chặt môi cô, bàn tay to lớn đặt lên bầu ng ực mềm mại, trước sự thách thức của cô, anh giương lên nụ cười ma mị, ánh mắt thâm thúy: "Là chính miệng em nói ra đấy nhé!"
Cơ thể Quận Hy Ca phát run, Diêm Dụ cũng không khác cô là bao, cảm giác lần đầu được nếm vị trái cấm khiến nội tâm hai người kích động, không muốn chậm trễ mà phá băng mọi rào cản tiến vào bên trong đối