1h trưa, tôi tính rủ Linh ra quán net để vừa chơi vừa hỏi chuyện lúc sáng xem như nào, nhưng tôi méo biết mở lời kiểu quần què gì bây giờ, tôi nghĩ (thôi cứ thế mà inbox rủ cho nhanh, nghĩ kế thì có mà đến tối cũng méo ra), tôi nhắn tin cho Linh hỏi:“chiều dual rank không my ADC :3“.Linh rep luôn: ”oki , 2h nhé, cậu đèo tớ nhé, xe tớ hết điện rồi đang sạc không đi được đâu“.Tôi hí hửng rep lại: ”oke oke, 2h nhé“.Tôi nghĩ (thế éo nào lại dễ thế nhờ, mình kết bạn ý cờ mờ nờ rờ). 1h45 tôi sửa xoạn quần áo chỉnh tề như đi chúc tết ý, đứng ở cổng gọi Linh:“Linh ơi đi chơi đi“.Lần này là một người đàn ông tầm tầm bố tôi đi ra mở cổng, tôi thấy hơi lo (thôi xong cờ mờ nờ rờ, trùm cuối xuất hiện rồi, không biết có bị nộ long cước không nữa, ôi mẹ ơi), khác với những gì tôi đang suy nghĩ, người đàn ông kia niềm nở chào hỏi:“cháu là bạn Linh à, bác là bố nó, cháu chờ nó tí nó ra bây giờ“.Tôi thở phào nhẹ nhõm như chút được những suy nghĩ trong đầu lúc nãy đi, tôi với bố của Linh nói chuyện cũng khác hợp, bố Linh kể về chuyện của Linh rất nhiều và muốn Linh tìm được một người bạn thực sự và hy vọng tôi sẽ trở thành người đó, tôi nghe xong thì vui thật nhưng do bác ý nói nhiều quá nên tôi cứ vâng vâng dạ dạ cho xong. Linh từ trong nhà chạy ra với một bộ quần áo thể thao trông rất cá tính rồi hỏi tôi:“chờ lâu chưa, đi thôi không hết máy bây giờ“.Tôi lắc đầu cười, Linh lên xe để tôi đèo đi chơi, ôi cái cảm giác lần đầu tiên được đèo gái xinh nó cứ thế méo nào ý, lâng lâng không tả nổi, trước khi đi bố Linh còn dặn tôi:“đi chơi cẩn thận đấy nhé, con bác mà làm sao thì cháu liệu hồn“. * cười *, cái câu nói đó làm tôi hết cả hồn nhưng Linh cười:“kệ đi, bố tớ hay thế mà thích trêu người khác lắm, đừng nghĩ ngợi lung tung“.Bước vào quán net, tất cả ánh mình đều nhìn về phía chúng tôi, bởi vì cái truyện con gái ra quán net đã khó thấy rồi, đây lại còn là Linh nữa chứ, cứ như một hiện tượng của cả cái quán net ý, thấy vậy tôi bảo Linh chơi ở hai máy máy cuối dàn máy ý, cho đỡ bị săm soi.Chúng tôi bắt đầu hành trình leo rank của mình, ngược hẳn so với những cặp đôi chàng AD nàng SP, đây tôi lại phải đi SP thế nó mới mệt cơ chứ, nhưng căn bản là chúng tôi chơi hiểu ý nhau nên win lane rất dễ, có tôi SP thì Linh xanh lắm, bắn nát cả team đối phương luôn, toàn 2 vs 5 mà vẫn win, chẳng mấy chốc mà vào chuỗi Kim Cương. Game cuối để lên Kim Cương, tôi quay người bẻ tay các kiểu để khởi động, vô tình quay ra đằng sau thì thấy tầm hai chục mạng đang đứng xem chúng tôi đánh (ôi cái định mệnh đông thế) tôi còn nghe thấy loảng thoảng mấy tiếng “để gái gánh thì chắc trình tầm bạc hay đồng là cùng chứ kim cương cái đéo gi”, tôi cũng bực tức làm gì, chỉ quay sang bảo Linh game này để tớ Mid nhé, vào game pick Zed khóa luôn không nói nhiều (là vị tướng tủ của tôi, một khi tôi cầm thì tôi không phải ngại đối đầu với tướng nào khác và cũng là vị tướng mà tôi yêu thích, tôi còn copy hết kỹ năng của Zed vào trong người rồi cơ).Game đấy rất căng, Linh không có tôi SP nên xanh không ra xanh, phế không ra phế, còn tôi thì cũng xanh nên hành Mid đối phương sấp mặt, mỗi tội thằng SP thì lên AP, Top thì 0-8 xong đổ lỗi linh tinh cho team, còn ông rừng thì tên ‘VạnSựNhờTeam’ vào feed 3 mạng xong AFK nên game đấy của tôi chả khác gì 2 vs 8 cả, Linh và tôi cùng nhau gồng gánh cái team khỉ gió ấy lên. Mãi đến cuối game, cái lúc mà quyết định mọi thứ chỉ bằng combat tôi chơi như Faker nhập, một mình lao vào team địch hạ gục cả 5 người bên đối phương, tôi gào ầm lên: ”PENTAKILLLLLLLLLLLLLL”, một pha xử lý đi vào lòng người khiến mấy đứa đằng sau Ồ lên, còn cái thằng bảo tôi được gái gánh thì im thin thít không thấy nói gì. End game, cả hai chúng tôi đều lên Kim Cương, cái lũ đằng sau chúng nó thán phục lắm còn xin cả tên game, facebook để theo dõi nữa cơ mà.Trên đường về nhà, tôi với Linh cười nói kể về những pha xử lý của mình, vừa đi vừa cười rất vui vẻ làm tôi quên béng đi mất là phải hỏi chuyện kia, đưa Linh vào nhà rồi bắt đầu mới nhớ ra, tôi nghĩ (thôi chắc tối hỏi cũng được).Tối hôm đó tôi nhắn tin hỏi Linh là có lên ban công ngắm trăng tiếp không, Linh đồng ý và hẹn tôi tầm 9h sau khi học bài, soạn sách xong.9h tối, tôi lên ban công nhà mình và đã thấy Linh đứng chờ sẵn ở đó, tôi ngạc nhiên hỏi:“lần này không cần tớ khinh công sang hả, mà đi bằng gì sang đây thế,