7h sáng, chúng tôi bắt đầu tụ tập lại để chuẩn bị khởi hành đến ngọn núi ngoài thành phố cắm trại.
Trong lúc ba cô gái đang xem xét và kiểm tra hành lý xem thiếu gì không, thì tôi kéo L và H ra một chỗ rồi hỏi:“Ly với Thu biết chuyện chúng mày có sức mạnh chưa ?”.L với H lắc đầu, tôi bảo:“thế là tốt, nhưng mà có dịp thì nên nói ra đi nhé”.Một lát sau, đồ đạc các thứ các thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Chúng tôi bắt đầu lên đường, lúc đầu tính đi hàng ba cơ (ba bạn gái đi một hàng) nhưng thằng H bảo:“đi hàng ba công an nó bắt đấy, đi hai thôi nhé, Ly ơi đây đây”.Thế là nhờ sự nhanh trí của thằng H mà tôi được đi với Linh, còn L đi cùng hàng với Thu (nhiều lúc thằng cờ hó H cũng được việc ấy chứ) tôi suy nghĩ rồi cười một mình.
Thu cười:“trò này chắc lại là mấy ông tướng này bày mưu sẵn ý mà”.L quay sang đáp:“bày nào bày nào, luật pháp nhà nước ghi rõ ràng như vậy, mình phải chấp hành chứ haha”.Tôi quay sang cười:“thích bỏ abc ra còn bày đặt pháp với chả luật”.
*cười*Đi được một lúc thì chúng tôi gặp một hình bóng quen thuộc, một ông lão đi trên con gác ba ga, sau yên xe có một cái hộp to đùng ghi chữ bò bía.
Tôi dừng lại và nói:“ông ơi cho cháu sáu cái bò bía, mỗi cái 5k với”.Ông lão kia nhẹ nhàng dừng xe xuống và gật đầu.
Ông lão này đã quá quen thuộc với chúng tôi rồi (trừ Linh vì mới chuyển về), chúng tôi ăn bò bía của ông thấm thoát cũng đã được năm năm rồi, cứ chiều chiều lúc đi học thêm về là ghé qua mua ủng hộ ông.
Gia cảnh nhà ông cũng chẳng tốt đẹp gì, già như thế này rồi mà ông vẫn phải đi bán bò bía kiếm sống, con cái thì chả thấy đứa nào, một mình ông nuôi thêm một bà vợ năm nay chắc cũng 60 rồi.“của cháu 30k nhé, đây nè cháu” ông lão đưa cho tôi 6 miếng bò bía rồi nói.Tôi cầm tờ 50k đưa cho ông và nói:“đây ạ, không cần trả lại tiền thừa đâu ông ạ, ông cũng không cần suy nghĩ gì đâu, cứ coi như là cháu gửi tiền thừa ở đây, bao giờ cháu lại tới ăn tiếp mà”.Ông lão có vẻ suy tư đáp:“liệu vậy có được không cháu?”.Cả lũ chúng tôi đồng thanh lên “Được ạ”, thế là trên đường đi lại có cái ăn rồi.
Tầm 1h sau.“úi cha, mãi mới đến nơi, ngồi xe nhiều tê đít quá” H than thở.Cuối cùng sau cả tiếng ngồi bệt đít trên xe chúng tôi cũng đã tới nơi.
Mấy cô gái dục chúng tôi:“nào nào nhanh bê đồ đạc đi các chàng trai, phải tranh thủ đấy không sáng mai là về mất rồi còn gì”.Tôi với hai ông tướng kia thở dài rồi vác cái đống đồ to như cái ô tô kia lên núi, đi được nửa đường thì thằng H bắt đầu than thở:“ôi mẹ ơi, cái đống đồ này sao mà to thế, mệt vê ca lờ rồi”.L thán:“nghĩ đi nghĩ lại thì biển có khi ổn hơn đấy mày ạ, chứ đi núi này mệt vê lờ, tao sắp chết ở đây rồi”.Tôi thì mệt quá rồi nên chả buồn nói câu nào cứ thế bước đi thôi, Ly với Thu quay xuống gọi L với H bằng một giọng nói vô cùng đáng yêu:“cố lên nào tình yêu, nếu đến chỗ cắm trại sớm hơn dự tính thì cho hôn một cái nhé “."ối dồi ôi".hai thanh niên L và H như vừa cắn thuốc lắc xong, chạy một mình lên núi với một tốc độ cứ phải gọi là á đù.
Nhìn chúng nó mà tôi cũng thấy hơi sợ sợ (đúng là pao ơ ọp lớp), Linh quay xuống nhìn tôi cười.
Tôi giơ tay lên và nói:“cậu cứ đi trước đi, tớ không như mấy thằng cờ hó kia đâu nên cậu không cần nói gì cả, lát nữa tớ khác bắt kịp”.Linh chẳng nói chẳng rằng chỉ cười thôi, rồi đi xuống xách hộ tôi một ít đồ đạc, mỉm cười:“hai không tốt hơn là một à, hả, ngốc“.Hai cái tiếng đồ ngốc kia như một luồng sức mạnh thần bí nào đó đã tiếp thêm năng lượng cho tôi, giờ tôi còn chả cảm thấy mệt mỏi là gì rồi (nghe mà thấy thích nó mới lạ ý chứ).Một lát sau khi tới chỗ định cắm trại, tôi đã thấy mọi thứ xong xuôi hết cả rồi, từ trại, chăn gối, đồ đạc… đều đã sẵn sàng.
Ly vẫy tay gọi Linh:“nhanh lên Linh ơi, trên này phong cảnh đẹp lắm”.Lại đến lượt thằng H vẫy tôi:“e thằng rùa kia, nhanh con abc mày lên, xong hết rồi, chờ mỗi túi đồ ăn của mày thôi đấy”.L tren vào:“nhấc cái mông của mày lên hộ tao cái, đói vê lờ rồi đấy nhá”.Tôi chỉ cười:“thế chúng mày đã được hôn chưa ?”.*cười*Chúng nó lắc đầu rồi tôi bảo:“thính đấy mấy thằng cờ hó ạ haha”.Giờ thì cũng đến lúc 3 thằng con trai được nghỉ, để lại công việc nấu nướng cho 3 bạn nữ.
Mọi người bây giờ ai cũng cảm thấy hào hứng và thích thú, vì đang được giải lao sau những ngày như ở địa ngục trên lớp.
Những câu hát, bài hát đang hót nhất hiện nay vang lên.“ú u u ù u ủ u…”“mênh mông mình ta lạc trôi giữa trời…”“gao ồ tục mi cạp chi lề…”“mặt trời dạng người lên cao …”Đây chính là cái lúc mà khả năng làm ca sĩ tiềm ẩn của chúng tôi được phát huy, đứa nào đứa nấy hát cũng hay.
Buổi cắm trại hôm nay thời tiết vô cùng đẹp, trời sáng lại còn mát mẻ, nên chúng tôi chả thấy mệt mỏi tí nào.
Mọi người vui chơi, ăn uống, và ca hát rất vui vẻ.
Biết là đi đến ngày hôm sau mới về nên tôi chuẩn bị cả tấn đồ ăn vặt và nước ngọt.
Coca,pepsi, bim bim, bò khô, snack, kẹo mút bla…bla…Ăn cơm trưa xong, chúng tôi quyết định sau khi nghỉ ngơi sẽ ra con suối gần trại chơi.
Róc rách… Róc Rách, tiếng nước từ trên thượng nguồn đổ về vui tai phết.
Con suối nằm ngay gần chỗ chúng tôi cắm trại, nếu nhìn từ trên cao thì trông nó như một dải lụa trắng