6h30 sáng thứ bảy, vẫn như mọi khi, tôi đứng trước cổng nhà Linh để gọi cô ấy đi học.
Giờ tôi cũng khá quen và thân thiết với bố mẹ Linh rồi nên đứng ngoài cổng gọi đi học thì cũng không ngại lắm.Chúng tôi cùng nhau đi trên con đường đến trường, vừa đi vừa cnói chuyện rất vui vẻ.
Nhưng đến lớp thì có lẽ hơi ngớ ngẩn một tí, mọi chuyện bắt đầu từ lúc Linh chuyển về…“Linh ơi cho anh xin số”.“Linh ơi cho anh xin nick facebook”.“Linh ơi làm người yêu anh nhé”.“Anh yêu em Linh ơi”…Từ lúc Linh chuyển về đến giờ, cứ đến lúc ra chơi là mấy thằng cờ hó mười hai lại xuống đứng trước cửa lớp tôi rồi xàm ngôn linh ta linh tinh như thế.
Cay không tả được, có mấy lần tôi định ra khô máu với chúng nó thì Linh toàn ngăn lại.Quay lại vấn đề chính, hôm nay ngày thứ bảy.
Tôi L với H bị dính một chưởng vô cùng thốn, chuyện xảy ra vào tiết cuối (giờ sinh hoạt lớp).
Cô chủ nhiệm lớp tôi có thông báo là:“chúng ta sẽ chọn ra ba bạn để dự thi cuộc thi Rung Chuông Vàng do nhà trường tổ chức, vì cô thông báo hơi muộn nên 3 bạn dự thi lần này sẽ phải là ba bạn nam.
Tất cả các lớp còn lại đều là ba bạn nữ rồi, nên nhà trường yêu cầu lớp ta phải cử ra ba bạn nam để tham gia.
Ai xung phong nào ?”.Tôi còn đang nằm dài ra bàn ngủ thì Linh quay sang bảo:“D ơi áo cậu rách kìa hihi”.Như một phản xạ tự nhiên, tôi giơ cao cánh tay của mình lên rồi nhìn vào vai, đáp:“đâu làm gì rách đâu, cậu nhìn nhầm à”.“tốt lắm D, cô tuyên dương tinh thần xung phong của em, hai bạn tiếp theo nào”.Tôi ngẩn tò te ra vì chả hiểu vì sao bị gọi thì H quay xuống cười:“mày bị lừa tình rồi thằng ngu ạ”.“H nữa nhé, có tinh thần đồng đội thế là tốt, đi cùng D luôn nhé“.Giờ đến lượt tôi cười ầm lên:“mày thông minh thằng ngu ạ”.“còn một bạn nam nữa, sẽ là ai nào ?” cô giáo chủ nhiệm hỏi.Cả lớp chỉ hết cánh tay vào thằng L rồi đồng thanh:“L ý cô ạ, nó chơi thân với D và H lắm, chúng nó mối tình tay ba đấy cô ạ, chọn nó đi cô”.Cô giáo chủ nhiệm lớp tôi cười rồi đầu:“đa số hơn thiểu số nhé L“.L há hốc mồm:“thế méo nào tao lại chung team với hai thằng cờ hó này à”."ối dồi ôi".Thế là một tình huống dở khóc dở cười đã xảy đến với ba đứa tôi, nhưng may mắn thay.
Nó lại được cứu vãn phần nào bởi ba cô gái, mà không biết là cứu hay là chết chung nữa.“ba bạn nam sẽ dự thi sẽ phải chuẩn bị một tiết mục văn nghệ nhé, có thể chọn thêm người để biểu diễn sao cho đẹp mắt, cố giật giải về cho lớp nhé” cô chủ nhiệm lớp tôi trình bày.Chả cần ai phải nhắc hay khuyên dăn gì cả, ba đứa tôi chọn luôn.
Ly, Thu và Linh, ba cô gái mà ba đứa tôi thích (thằng H với L thì yêu Ly với Thu rồi, còn tôi thôi).
Đương nhiên là họ đồng ý giúp chúng tôi rồi, chả qua vấn đề ở đây là phải biểu diễn tiết mục gì và làm sao để vô địch được Rung Chuông Vàng trong khi ba đứa tôi học hành chả ra cái méo gì cả.Chiều hôm đó, cả bọn nhanh chóng tụ tập tại nhà tôi để bàn kế sách ứng phó với rắc rối.
Thật sự thì cô chủ nhiệm lớp tôi nhắc muộn quá, nếu không muốn nói là quá muộn.
Thứ bảy tuần này cô mới nhắc, mà thứ hai đã diễn ra sự kiện rồi, chả biết chống đỡ nổi không nữa.Tôi lên tiếng:“giờ lo tiết mục văn nghệ thôi, chứ học thì có mỗi một hôm chủ nhật sao kịp được, tùy cơ ứng biến vậy”.Thằng L cũng gật đầu tán thành:“thế giờ diễn cái méo gì đây mày, đây là lần đầu làm chuyện ấy của tao đấy”.H quay sang:“lên cờ biểu diễn thôi mà, cứ ấy ấy cái éo gì thế hả mày, mày lên sân khấu ấy ấy à ?”.Thu người yêu L nhìn mấy đứa tôi rồi nói:“múa thì không được rồi, hát thì ba ông tướng kia gào có mà hỏng tai khán giả, ây dà căng nhề”.Công nhận thì Thu nói cũng đúng, đờ mờ ba thằng con trai thì múa may quay cuồng cái nỗi gì.
Hát thì toàn hét là chính, nên tình hình lúc này là vô cùng bế tắc.
Bỗng nhiên Ly nảy ra một ý kiến:“hát không được, múa không xong, hay là lồng nhạc vào xong nhảy đi, nhảy nghe có vẻ ổn đấy”.Thấy Ly nói thế Linh hỏi:“các cậu có biết nhảy dance shuffle không?”.Ly với Thu gật đầu bảo cái đấy hay và ổn, chứ tôi L với H thì chả hiểu cái gì cả.
Tôi hỏi:“đan ce su phe là cái beep gì thế ?”.H với L cũng ngơ ngáo hỏi vậy, thế Linh đưa điện thoại cho chúng tôi xem về kiểu nhảy mang tên đan ce su phe đấy.
Công nhận là hay thật, quá hay ý chứ.
Cơ mà vấn đề là làm sao để động tác của sáu người như một mới là bế tắc, mà trong khi chúng tôi chỉ có một ngày chủ nhật để luyện tập.
Nhìn mấy cô gái nói chuyện một lúc rồi quay sang bảo chúng tôi:“nhìn mà học tập nhé”.Nhạc nổi lên, những đôi chân uyển chuyển của họ bắt đầu chuyển động, những động tác rất đồng đều và đẹp mắt diễn ra trước mặt chúng tôi.
Nhưng chỉ vỏn vẹn có 1 phút 30 giây, nhảy xong Linh nhìn mấy đứa tôi nói:“chưa đến hai phút đâu, các cậu cố gắng học nhanh đi nhé, ba đứa con gái tụi tớ thuần thục lâu rồi nên không phải lo”.ba thằng bọn tôi nhìn nhau rồi cười:“ui giời, tưởng gì chứ cái này đơn giản ý mà, xê ra để bọn này thể hiện nào”.Vâng và to mồm là thế, chứ đến lúc tập thì bắt đầu loạn tùng phèo hết cả lên.“thằng H sai nhịp kìa, ngu thế”“mày thì có, nhìn tao đây này”“thằng ngu kia nhìn chân tao mà học tập”…Haha…hihi…hoho…hehe…Chúng tôi cười ầm lên khi thằng H ngã sấp mặt xuống đất, nhìn video trên mạng thì nhìn dễ đấy ai ngờ khó đến kinh khủng.
Nhìn chúng tôi nhảy loạn tùng bậy một lúc lâu, Ly với Thu lên tiếng:“thôi hai đứa tớ có việc phải về rồi, giao lại ba ông tướng này cho cậu nhé Linh”.Linh gật đầu rồi chào tạm biệt, H với L chào thì nhận được ánh mắt hình viên đạn.“Liệu mà tập tành cho cẩn thận không là chia tay đấy” *cười* Ly với Thu đồng thanh nói.
Câu nói của hai bạn ý đã làm cho L với H sốt xình xịch lên, tôi bảo nghỉ một tí thì chúng nó cứ gào lên bảo tập tiếp.Phải đợi tôi thông não một lúc chúng nó mới chịu nghe:“bây giờ có tập cũng vứt, tối nay bảo CR đưa vào không gian kia tập không hơn à, chúng mày xồn xồn như này là tốt, nhưng một ngày liệu có kịp không, thức tỉnh đi