Chỉ vì một tên nam nhân có đáng để họ tranh dành đến một sống một chết như vậy không ?
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Đừng bao giờ nhắc tên đôi gian phu dâm phụ đó trước mặt lão nương, kẻ nào mà nhắc đến tên bọn chúng, ta sẽ cắt lưỡi rút xương kẻ đó.
Nghe thấy Ngọc Nhi nói, từ bên phía lồng sắt âm thanh tràn đầy hung sát của ác ma nữ phát ra cảnh cáo nói.
Viêm ca, hay là thôi đi nói nữa lại chọc giận ả ta không hay đâu ?
Ngọc Nhi nhỏ giọng khẽ khuyên.
Kệ nữ nhân điên đó, ngươi cứ nói tiếp đi, ả ta hiện giờ bị nhốt trong lồng còn có thể làm gì khác đúng không.
Cổ Viêm thản nhiên đáp lại.
Tên oắt con kia có phải tai ngươi bị điếc rồi không, bổn đế nói không được nhắc lại chuyện đó là không nhắc lại, không muốn chết thì câm miệng lại cho ta.
Ác ma nữ rống lên một tiếng giận dữ quát lớn nói.
Cái gì cơ, giết ta ?
Ha ha, lão tử thách nhà ngươi đó, có gan giết ta thử xem.
Đã bị nhốt trong lông sắt như một con thú vật, vậy còn không biết điều, loại người như ngươi chết trong đó mọt xương cũng chẳng ai thương tiếc đâu.
Cổ Viêm ngạo nghễ nhìn thẳng vào nữ nhân này vừa chửi vừa nói.
Khốn khiếp, không ngờ cũng có ngày bổn đế lại bị một tên oắt con trêu đùa.
Đã vậy thì đừng trách ta ỷ lớn hiếp nhỏ.
Tên súc sinh nhà ngươi đi chết đi cho ta.
Ác ma nữ hét hai mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm vào Cổ Viêm phóng ra một loại năng lượng vô hình hủy diệt nhắm thẳng đến đầu của hắn mà công kích.
Cái gì sao hắn không chết, chuyện này rốt cuộc là sao ?
Dưới sức mạnh của thần hồn công kích của mình phóng tầm mắt cả thiên giới cũng không có ai có thể ngang nhiên chống đỡ, vậy mà tên tiểu tử này lại có thể làm được, chuyện này rốt cuộc là sao ?
Ác ma nữ hai mắt giật giật chấn kinh cảnh tượng trước mắt thầm nghĩ trong lòng nói.
Không cam tâm bỏ qua mọi chuyện, nữ nhân này tiếp túc dùng thần hồn quét qua toàn bộ thân thể của Cổ Viêm lần nữa để kiểm tra.
Chuyện gì thế này, tiểu tử ngươi không ngờ lại không có linh hồn không lẽ ngươi là khôi lỗi.
Ác ma nữ mặt biến sắc mở miệng tra hỏi nói.
Khôi lỗi cái đầu heo nhà ngươi, ta là con người bằng xương bằng thịt ngươi có thấy khôi lỗi nào to cao đẹp trai khoai to như ta không ?
Cổ Viêm bật cười thản nhiên đáp.
Ngươi nói ngươi là con người, con người gì mà lại không có linh hồn, không có linh hồn mà vẫn sống được sao ?
Ta không tin.
Ác ma nữ tỏ vẻ kinh nghi đáp.
Ai nói với ngươi con người không có linh hồn thì không thể sống được, chẳng phải trước mặt ngươi có người không có linh hồn vẫn sống được đó sao ?
Quảng Cáo
Cổ Viêm ưỡn ngực lên phía trước đắc ý cười nói.
Ngọc Nhi những lời hắn nói là thật sao, hắn không phải khôi lỗi.
Ác ma nữ nhìn nàng tra hỏi lại.
Đâu chỉ riêng mình Cổ Viêm ca, ngay cả ta cũng vậy, chúng ta bản thân không có linh hồn trong cơ thể nhưng vẫn đang sống đấy thôi.
Ngọc Nhi mở miệng tươi cười đáp lại.
Không có linh hồn chẳng khác nào một cái xác chết, làm sao mà cách ngươi có thể sống được, ta không tin chắc chắn các ngươi đã dùng thủ đoạn nào đó che dấu linh hồn mình, ta không tin.
Ác ma nữ gân cổ lên quát.
Tin hay không tùy ngươi, ta và Ngọc Nhi đích thực không có linh hồn nên loại công kích linh hồn của ngươi có lợi hại đến mấy cũng không có ta dụng với chúng ta.
Cổ Viêm một lần nữa khẳng định lại.
Nếu không có linh hồn thì ngươi cũng không phải con người, vậy rốt cuộc ngươi là cái thứ gì vậy ?
Ác ma nữ nhíu mày tra hỏi tiếp.
Liên quan gì đến ngươi, tốt nhất con yêu nữ nhà ngươi câm miệng lại cho ta, còn mở miệng chửi bới lung tung coi chừng ta khâu miệng lại đấy.
Ngọc Nhi chúng ta nói đến đâu rồi, hình như đến đoạn tranh dành một nam nhân gì đó, mau nói thử xem nam nhân đó rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có thể khiến ác ma nữ này và sư phụ ngươi si mê đến mức phải chém giết một sống một chết đến vậy.
Cổ Viêm tò mò hỏi tiếp.
Muội cũng không rõ, sư phụ cũng không kể cho muội nghe, có điều muội biết được người mà sư phụ và nữ nhân này si mê là tuyệt thế cường giả chỉ mất hơn năm vạn năm có thể tu luyện đến Đại Đế Thiên Chủ cảnh giới sau đó đột phá giới hạn của mình phi thăng lên thần giới.
Đại Đế Thiên Chủ !
Có vẻ như đó là cảnh giới cao nhất trên thiên giới mà bất kỳ con người nào muốn bước chân lên thần giới đều phải trải qua đúng không ?
Cổ Viêm lên tiếng hỏi tiếp.
Có thể nói là như vậy ?
Ngọc Nhi gật đầu đáp.
Nghe tỷ nói ả ta và sư phụ tỷ là đôi bạn thân thiết đến tu vi cũng ngang ngửa nhau, mà sư phụ tỷ phi thăng lên thần giới vậy chẳng phải ả nữ nhân này cũng …
Bạch Linh trợn mắt chấn kinh nhìn vể phía ác ma nữ nói.
Phải !
Muội nói không sai, ả nữ nhân đó đã bước vào cảnh giới Đại Đế Thiên Chủ tu vi gần như đã đạt đến ngưỡng bán thần thực lực vô cùng đáng sợ.
Nếu không phải ả bị nhốt trong cái lồng giam do sư phụ ta tạo ra, thì có lẽ cả thiên giới này, không mấy ai có khả năng ngăn cảm được sự phẫn nộ của ả ta.
Ngọc Nhi gật đầu đáp.
Có thật ả ta lợi hại đến vậy không ta thấy suy cho cùng nhìn ả ta cũng chỉ là phận nữ nhân so với các bậc cường giả là nam nhân trên thiên giới cũng đâu có thể bằng được.
Cổ Viêm lộ vẻ khó tin nói.
Viêm ca không được coi thường ả ta, Đại Đế Thiên Chủ cảnh giới là sự tồn tại đỉnh phong trên thiên giới, thực lực mạnh đến mức có thể chỉ với một ý niệm cũng có thể giết được hàng ngàn vạn người đấy.
Ngọc Nhi sắc mặt nghiêm trọng nhắc nhở nói.
Quảng Cáo
Cái gì một ý niệm có thể giết người, ngươi không đùa ta đấy chứ, nếu như những lời ngươi nói ả ma đầu này số người giết không đếm xuể,