Ngọc Nhi chúng ta tiếp tục chứ !
Cổ Viêm ôm nàng bóp ngực hôn lên má nàng cười nói.
Lại thèm nữa sao, hôm nay chúng ta làm nhiều hiệp quá rồi đấy, huynh không mệt nhưng muội mệt lắm.
Ngọc Nhi khẽ nhắc nhở.
Đâu phải ta thích đâu, tại muội cởi truồng trước mặt ta, làm cho tiểu đệ ta nó đứng ngồi không yên, bây giờ nó không chịu ngóc đầu xuống, ta mà không giải quyết sao ngủ được đây.
Cổ Viêm đáp lại.
Không phải huynh bảo làm với muội đau lắm sao, bây giờ lại muốn làm tiếp có chịu được không đấy.
Ngọc Nhi nhíu mày cười trêu đùa.
Cho dù không muốn, cũng phải làm không làm cho nó xuống ta không ngủ được.
Cổ Viêm thẳng thắn nói.
Được rồi, lần này sẽ là lần cuối, nhưng có điều muội muốn huynh là người chủ động trước, nếu huynh đồng ý chúng ta sẽ tiếp tục.
Ngọc Nhi thở dài một tiếng, nhìn hắn cười nói.
Vì tiểu huynh đệ của ta, có đau đến mấy ta cũng chịu được.
Cổ Viêm gật đầu đáp, sau đó đè nàng ra chuẩn bị tiến hành công kích nàng lần cuối, mặc dù vẫn chọc vào nơi chật hẹp đó của nàng rất đau nhưng hắn vẫn cố nghiến răng chịu đựng, với niềm tin làm quen rồi cũng sẽ hết đau.
Cốc !
Vừa mới cho tiểu đệ vào trong xong, từ phía sau lại có một vật thể lạ gõ mạnh vào đầu hắn làm hắn đau điếng đầu.
Ui ya, lại có chuyện gì đây ?
Cổ Viêm nhăn mặt than.
Quay đầu lại chính là cuốn hắc thư hồi nãy hắn gặp ở bồn tắm Sinh Linh Chi Thủy.
Hắc thư lão huynh à, cho dù ghét ta có muốn đánh cũng lựa lúc mà đánh chứ.
Ngươi không nhìn thấy ta đang bận sao ?
Đợi chút đi, đợi ta làm thêm mấy phát với phu nhân ta, rồi sau đó chúng ta nói chuyện tiếp.
Cổ Viêm than thở nhìn nó nói.
Viêm ca, cuốn hắc thư này rất lạ, có vẻ nó muốn huynh xem thứ gì đó bên trong nó, hay là tạm thời dừng lại đi.
Ngọc Nhi khẽ khuyên.
Cứ mặc kệ nó, nó là cái thá gì mà bắt chúng ta phải dừng lại, làm gì cũng phải có trước có sau, đến sau thì phải đợi là đúng rồi.
Cổ Viêm dứt lời, tiếp tục công kích nàng, sau một thời gian ngắn hắn đã làm quen với cơ thể nàng, cảm giác đau đớn đã biến mất, bây giờ hắn cảm thấy rất sung sướng.
Ngọc Nhi lại một tràng rên rỉ trong hạnh phúc cảm nhận sự khoái lạc mà phu quân mình đem lại, chỉ biết cuốn chặt lấy thân thể hắn mặc cho hắn đùa giỡn với thân thể mình.
Cốc …. Cốc …. Cốc.
Quảng Cáo
Cổ Viêm càng hăng say với cơ thể của Ngọc Nhi thì hắc thư phía sau liên tục gõ vào đầu hắn nhưng với tính cố chấp kia của hắn thì cho dù nó có gõ thêm bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng không thể làm hắn lay động được.
Viêm ca, huynh bị nó gõ cho sưng đầu rồi kìa, mau dừng lại đi, nếu không cuốn hắc thư kia sẽ không tha cho huynh đâu.
Ngọc Nhi vẻ lo lắng khuyên hắn.
Ta bảo cứ mặc kệ nó, thích gõ đầu bao nhiêu lần cũng được, ta không quan tâm, muội không cần để ý đến nó, cứ im lặng mà hưởng thụ sự uy mạnh của ta là được, chỉ một lát nữa thôi là chúng ta có thể đi ngủ được rồi.
Cổ Viêm hay tay giữ hông nàng tiếp tục nhấp vừa nhấp vừa nói.
Roẹt.
Hắc thư kia đột nhiên phát sáng tử sắc từ trung tâm bìa sách vô số sợi xích năng lượng tử sắc phóng ra hướng tới Cổ Viêm trói cơ thể hắn lại lôi hắn ra khỏi cơ thể Ngọc Nhi quăng hắn xuống đất.
Ui đau.
Hắc thư khốn khiếp kia sao ngươi dám phá hoại chuyện tốt của ta.
Đừng tưởng có chút bản lãnh đó mà làm khó được ta.
Có tin ta đem ngươi đi nhóm củi không ?
Cổ Viêm bật dậy trừng mắt chỉ thẳng vào nó phẫn nộ quát.
Viêm ca, có vẻ hắc thư này thật sự có vấn đề, muội cảm nhân bên trong nó ẩn chứa một loại sức mạnh nào đó vô cùng nguy hiểm.
Tuyệt đối không phải vật tầm thường.
Ngọc Nhi bật khỏi giường, chạy ra đỡ hắn sắc mặt nghiêm trọng nhìn về hắc thư mở miệng đáp.
Muội không cần phải nói giúp nó làm gì, ta đã bảo mấy cái thứ đen sì sì như cục than như nó ắt hẳn không phải thứ tốt lành gì, tốt nhất đừng động vào tốt hơn.
Nhưng mà.
Ngọc Nhi sắc mặt lo lắng.
Cứ kệ nó đi, chúng ta không nên dính dáng tới nó làm gì, chúng ta đi ngủ thôi, mai còn dậy sớm.
Cổ Viêm dứt lời hướng tầm mắt tới giường lớn mà trèo lên trùm chăn ngủ.
Tiểu tử này vừa chùm chăn, hắc thư kia lại phóng ra những sợ xích tử sắc hướng tới giường lật chăn lên lôi hắn ra trói lại kéo về phía trước mặt nó.
Thật quá đáng.
Ngươi có thả Viêm ca của ta ra không, nếu không đừng trách ta …
Ngọc Nhi bàn tay phừng phừng hỏa diễm trừng mắt nhìn nó cảnh cáo.
Hắc thư kia như có linh tính, thấy nàng đang có ý định công kích phát ra năng lượng tử sắc bao bọc cơ thể nàng làm cho nàng bất động.
Ngươi …
Ngọc Nhi nghiến răng trong bất lực, quát.
Ngươi rốt cuộc muốn gì ở ta, mau nói rõ đi ?
Quảng Cáo
Cổ Viêm nhìn vào nó mở miếng hỏi thẳng.
Hắc thư kia vẫn không nói gì, từ bìa của nó phóng ra một sợi năng lượng tử sắc nhọn như một cái kim hướng tới phía Cổ Viêm chọc vào tay của hắn lấy đi một giọt máu của hắn đem dung nhập vào trong sách.
Ngọc Nhi chứng kiến cảnh tượng trước mặt không dám tin vào mắt mình, quả nhiên hắc thư này không phải vật tầm thường, nó căn bản không phải là một loại linh thuật, theo nàng phỏng đoán có khi nó cũng là một thân vật nào đó xuất hiện thời thượng cổ mà nàng chưa từng biết đến.
Không những vậy thần vật này linh tính rất mạnh, biết tự lấy máu của người nó muốn chọn để nhận chủ hộ họ, cái mà trước giờ chưa từng có tiền lệ.
Cho dù là Tuyệt Thế Thần Vật cũng không có cái bản lãnh lớn như hắc thư kia, cho dù chủ nhân muốn trích huyết nhận chủ cũng phải ở một trình độ xứng tầm với chúng thì chúng mới chấp nhận.
Còn trường hợp hiện giờ của Cổ Viêm chính là sự ép buộc, hắn có muốn từ chối cũng khó.
Khốn khiếp, cuốn sách quái dị này đang yên đang lành tự nhiên lấy máu mình làm gì không biết.
Cổ Viêm mút đầu ngón tay bị thương nhíu mày nhìn hắc thư kia thầm nghĩ.
Hắc thư sau khi lấy máu nhận chủ xong, liền khẽ rung động, trang thứ nhất mở ra từ bên trong phóng ra một hư ảnh của một gã trung niên, trông khuôn mặt hắn có mấy phần gian tà ắt hẳn là kẻ không tốt lành gì.
Trước mặt Cổ Viêm hắn bắt đầu mở miệng nói.
Ta xin tự giới thiệu ta là Thiệu Phong biệt hiệu là Thiệu Đâm Tà, danh hiệu Dâm Đạo.
Kiếp trước ta vốn một người thuộc địa cầu xinh đẹp là một sinh viên năm cuối của một trường đại học, thuộc thành phố Thiên Tân, Trung Quốc, bình thường ta không có sở thích gì ngoài thích xem phim con heo, cả đời độc thân chưa một lần chơi gái, trong một lần ngồi ở phòng trọ bật máy tính xem phim heo để quay tay thì đột nhiên trời mưa khiến cho sét đánh trúng trần nhà ta, cũng vì chuyện đó mà ta bị tai nạn mà xuyên không qua một thế giới võ giả cái thế giới mà chỉ có trong mấy bộ truyện kiếm hiệp mọi người