Vân Mộng thành.
Lúc này đám người Cổ Viêm đang đi dạo trên con đường tấp nập người đi lại, thời gian đại hội sắp diễn ra không khí càng trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.
Mộng Mộng, muội xem châm ngọc này rất đẹp, rất hợp với muội đấy.
Cổ Viêm kéo nàng đến gần sạp hàng trang sức trước mặt chỉ tay vào châm ngọc tinh xảo kia cười nói.
Vô Tâm ca, huynh vừa mới thành thân tặng đồ cho con gái không được đâu, rất dễ bị mọi người hiểu lầm đấy.
Mộng Mộng nhỏ giọng nhắc nhở.
Ta mặc kệ bọn chúng nghĩ gì, ta chỉ muốn trông thấy muội vui vẻ như vậy ta cũng sẽ vui vẻ.
Cổ Viêm rõng rạc nói to.
Ta thấy Mộng Mộng nói đúng, nếu ngươi muốn tốt cho cô ấy nên tránh xa cô ấy ra ,đừng tỏ ra quan tâm quá mức như vậy nữa chỉ khiến cô ấy càng thêm không vui.
Lạc Yên lên tiếng nhắc nhở.
Vô Tâm huynh đệ nghe nói phía trung tâm thành, Thiên Mộng Lâu đang bố trí đại hội đấu giá dành cho tứ đại tông môn, chúng ta hay là đến đó xem trước.
Ngô Mãnh khoác tay vào vai hắn cười nói.
Vậy cũng được, chúng ta lên phía trước xem mọi người cứ tự nhiên vui chơi đi.
Cổ Viêm dứt lời cùng ba người Liệt Phong, Ngô Mãnh, Tiêu Hoàng, hai huynh muội A Ly đi lên phía trước.
Lúc Cổ Viêm rời đi, Vương Hạo để ý thấy Mộng Mộng rất thích chiếc châm cài đầu đấy không rời nửa bước, liền tiện tay lượm nó lên tặng cho nàng.
"Tặng cho muội đấy ".
Mộng Mộng trông thấy vậy trong lòng rất vui, đỏ mặt gật đầu nhận lấy sau đó chạy theo đám người Cổ Viêm, có lẽ vì quá ngượng ngùng không biết phải đối mặt với hắn ra sao , bỏ đi chính là lựa chọn tốt nhất.
Hừ, tình tứ quá nhỉ ta thấy ngươi sắp trở thành đệ đệ của tên Vô Tâm đến nơi rồi, có hắn hậu thuẫn thì còn gì bằng !
Lạc Yên khoanh tay trước ngực bĩu môi nói.
Ngươi hiểu lầm rồi, ta thấy muội ấy thích nó đến vậy nên tiện tay tặng cho muội ấy thôi.
Vương Hạo cười gượng nói.
Theo ta thấy hai người các ngươi một đôi đúng hơn nếu không thì Lạc Yên cũng không ghen.
Hồng Linh bên cạnh tủm tỉm cười chỉ tay vào hai người nói.
"Làm gì có chuyện đó sao ta có thể thích hắn được !"
"Làm gì có ta sao có thể thích nữ nhân như cô ta được !"
Cả hai đồng thanh đáp lại.
Hai người này rõ ràng thích nhau mà không chịu thừa nhận chắc hẳn mới bắt đầu có tình cảm với nhau chuyện này cũng không có gì là lạ nhưng để Mộng Mộng xen vào lỡ như vì chuyện này mà nàng ta bị tổn thương tình cảm với tính cách nóng nảy của Vô Tâm hắn sẽ không tha thứ cho bất kỳ ai làm tổn thương muội muội hắn cho nên Quách Thanh Liễu không có ý tán thành hai người này đến với nhau họ càng thích nhau chỉ càng làm bản thân đau khổ hơn.
….
Tại trung tâm thành sàn đấu giá trải thảm đỏ rất đẹp nhưng vẫn còn nhiều thứ phải chuẩn bị, bên dưới vô số võ giả đã tập trung tại đây quan sát họ đã đến rất sớm để quan sát thần vật xuất hiện ngàn năm mới có một lần tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
An Nhã này chỉ là một viên đan dược thôi mà có cần chuẩn bị cầu kỳ đến vậy không ?
Lục phẩm đan dược hòa mỹ, chín đạo kim văn cũng chỉ có luyện dược sư võ thần cảnh mới có thể tạo ra ngươi nói xem không cầu kỳ sao được.
Tiêu Hoàng mở miệng phán.
Ta vẫn luôn thắc mắc Bắc Minh Thần Tông chúng ta đâu có ai có năng lực tạo ra đan dược cấp bậc lợi hại, sao Đan Thánh Phong của ngươi lại tạo ra được.
Liệt Phong hiếu kỳ hỏi.
Trong tông môn còn rất nhiều bí mật chúng ta không biết được, một tên đệ tử thấp cổ bé họng như ngươi thì biết được gì !
A Ly giọng chế giễu nói.
Ngươi !
Liệt Phong đỏ mắt tức giận ngay sau đó thu liễm lại ngay ở đây đông người nếu gây chuyện sẽ chỉ khiến bản thân chịu thiệt.
Tướng công !
Từ phía xa có âm thanh trong trẻo truyền lại, tiến tới gần chính là vị thê tử của hắn vẫy tay cười nói.
Là muội sau không ở nhà nấu cơm giặt quần áo chạy ra đây làm gì.
Cổ Viêm quay đầu lại hỏi.
Huynh đến được không lẽ chúng ta không thể.
Ngọc Nhi nhíu mày cười đáp đại.
Nghe đến hai chữ " Tướng Công " từ cái miệng xinh xắn kia khiến mọi người càng thêm tò mò hơn về thiếu niên áo đen trước mặt sao lại có diễm phúc lớn đến vậy khiến nhiều người ghen tỵ.
Không cần phải dùng ánh mắt đó để nhìn ta đâu, ta chính là Vô Tâm của Bắc Minh Thần Tông các ngươi mới đến có thể không biết vị thê tử này ta mới thành thân hôm qua, có phải các ngươi nuối tiếc lắm đúng không, nhưng biết làm sao đây đám phế vật các ngươi không có phúc hưởng như ta đâu, ha ha
Cổ Viêm tay ôm lấy eo thon của Ngọc Nhi cười sảng khoái lớn tiếng nói.
Hành động hống hách của hắn khiến những người ở đấy vô cùng khó chịu, dám mắng chửi toàn bộ bọn họ là phế vật cho dù là thiên kiêu cũng không dám làm vậy, thật muốn dạy dỗ cho hắn một trận.
Ở ngay đó không xa có hai nữ nhân đang nhìn Vô Tâm kia một chút thuận mắt cũng không có.
Dư Ninh tỷ, tên tiểu tử này ăn nói thật không coi ai ra gì.
Một thiếu nữ áo xanh cau mày nghiến rắng nhìn hắn rồi quay sang nhìn thiếu nữ áo vàng nói.
Cứ mặc kệ hắn ta đi, hắn tự tin như vậy chắc không chỉ mạnh miệng thôi đâu việc quan trọng là phiên đấu giá trước mắt mới là thứ hướng tới.
Ta nghe nói lần này được tứ đại tông môn quyết định bằng cách thi luyện đan thay vì đấu giá như trước, Thiên Mộng Lâu cũng đã được nhận không ít lợi ích từ tông môn nên sẽ không nhúng tay vào nữa tất cả đều quyết định vào việc luyện đan để dành lấy phần thưởng.
Thiếu nữ áo xanh nói tiếp.
Không biết tên Vương Hạo đó lại chạy đi đâu, lần này tông môn phái hắn đi tham gia đại hội luyện đan vậy mà