Tần Chính ca, Mộc Huyền nha đầu này ….
Mỹ phụ Mộc Vân mở mắt ra thở dài.
Mặc kệ nó chuyện quan trọng hiện tại là phải ngưng tụ thành công thánh nguyên đan nếu không thành công sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Gã trung niên Tần Chính nhăn mặt quát.
Tiểu tử thối, ngươi vừa nói cái gì, ai cho ngươi cái lá gan lớn như vậy.
Lại dám ức hiếp tiểu sư muội trước mặt ta.
Phía sau Tần Chính một âm thanh băng lãnh của một nữ tử phát ra, khiến cả người hắn lạnh cả sống lưng đến hơi thở cũng cảm thấy khó khăn, một cảm giác sợ hãi trước nay hắn chưa từng có, đây chính là sức mạnh biểu thị cho một cường giả cấp bậc vô cùng cao, trong mắt vị cường giả này hắn chẳng khác gì sâu kiến.
Âm thanh đáng sợ này là ở đâu ra vậy, tại sao lại xuất hiện trong mật thất của tông môn, không lẽ ta bị hoang tưởng do tẩu hỏa nhập ma.
Không không thể nào âm thanh này rất trân thực.
Tần Chính vẻ mặt lo sợ đến đổ mồ hôi hột trong lòng thầm nghĩ.
Âm thanh này quá quen thuộc, giống như đại sư tỷ năm đó, không lẽ.
Mộc Vân nở nụ cười vui sướng, trong lòng thầm nghĩ.
Tiểu sư muội không nghe lầm đâu, ta đã quay trở về tông môn rồi đây.
Ngọc Nhi truyền âm vào tai nàng nói.
Đại sư tỷ là tỷ thật sao, tỷ đã quay trở về tông môn.
Mộc Vân vẻ mặt vui sướng truyền âm đáp lại.
Chuyện này tạm thời nói sau, bây giờ ta sẽ giúp muội điều hòa cơ thể giúp muội ngưng tụ thánh nguyên đan đột phá võ thánh.
Ngọc Nhi đặt bàn tay lên đỉnh đầu dùng năng lượng của mình từ từ điều hòa cơ thể nàng ta giúp cho thánh nguyên đan của nàng ổn định lại.
Mộc Vân được thế thuận nước, trực tiếp ngưng tụ thành công thánh nguyên đan đột phá võ thánh.
Khí tức võ thánh của nàng xung thiên khắp gian phòng Tần Chính bên cạnh cảm nhận được cũng một phen kinh ngạc phu nhân mình vậy mà xung kích thành công còn bản thân mình lại không thể làm được như người ta trong lòng tự nhiên có chút buồn bã thất vọng.
Võ thánh, ta vậy mà đột phá võ thánh.
Tần Chính ca, ta đột phá võ thánh rồi.
Mộc Vân không kiềm chế nổi sự vui sướng quay sang nhìn hắn cười đáp.
Chúc mừng muội.
Tần Chính gượng cười.
— QUẢNG CÁO —
Muội đột phá sao mặt huynh buồn thiu vậy, yên tâm đi, chốc nữa ta sẽ bảo tỷ tỷ giúp huynh đột phá.
Mộc Vân mỉm cười khẽ an ủi.
Tần Chính nghe được câu này trong lòng vui vẻ hẳn lên, nắm tay nàng gật đầu thuận theo ý nàng.
Thấy Mộc Vân vui đến vậy, Ngọc Nhi cũng cảm thấy vui lây, nữ nhân này dù đã bước sang tuổi trung niên nhưng dáng vẻ ngây thơ hồn nhiên như một đứa trẻ không thay đổi.
Tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu vậy mau ra đây gặp muội đi, muội nhớ tỷ lắm.
Mộc Vân nhìn xung quanh mật thất không thấy có một bóng dáng người nào khác ngoài hai người họ lên tiếng gọi.
Trước tiên muội nên giải quyết ồn ào bên ngoài kia trước đi, sau đó đến Nguyệt Vực của Nguyệt Lăng Phong ta đợi muội ở đó.
Ngọc Nhi nói xong âm thanh cùng bóng người tiêu thất trong không gian, Mộc Vân không cảm nhận được bất kì âm thanh nào khác của sư tỷ mình, biết tỷ ấy đã rời đi trước, hiện tại cũng nên giải quyết mớ lộn xộn ngoài kia trước.
Cánh cửa mật thất mở ra, khí tức tỏa ra đã có sự biến đổi lớn mạnh hơn cường giả võ tôn đỉnh phong rất nhiều, điều này chứng tỏ đã có một người đột phá võ thánh.
Là mẫu thân, mẫu thân đột phá võ thánh.
Mộc Huyền không kìm chế được sự vui sướng chạy đến ôm Mộc Vân.
Nha đầu này đã có tuổi rồi sao tính cách giống như đứa trẻ vậy, thật không có chút phép tắc nào cả.
Mộc Vân gõ nhẹ vào đầu nữ nhân này khẽ trách mắng.
Ui đau, mẫu thân thật là.
Con cũng chỉ vì lo lắng cho người và tương lại tông môn thôi.
Mộc Huyền khẽ nhíu mày làm bộ nũng nịu lên tiếng đáp.
Những chuyện con lo lắng ta đều hiểu, nhưng trước mắt không cần phải lo, tên Cổ Viêm đó hiện tại vẫn chưa tìm ra tung tích của ta, hắn sẽ không đến tông môn chúng ta báo thù đâu.
Nhưng mà, mẫu thân.
Mộc Huyền, nếu mẫu thân con đã nói vậy thì cứ nghe theo sự sắp xếp của bà ấy đi.
Tần Chính vỗ vài nữ nhân này lên tiếng khuyên.
Nhưng mà phụ thân.
Thấy phụ thân lắc đầu, Mộc Huyền không thể không nghe theo, giờ nghĩ lại cũng cảm thấy bản thân mình quá gấp gáp không những không giải quyết được gì mà làm mọi chuyện rối tung, tốt hơn nên im lặng nghe bậc trưởng bối thì tốt hơn.
Ta còn có chuyện đi trước, mọi người cứ ra đợi ta ở đại sảnh Hoa Linh Cung đợi ta về chúng ta sẽ bàn đối sách.
Mộc Huyền dứt lời biến thành một đạo lục quang sắc biến mất khỏi mật thất.
…….
— QUẢNG CÁO —
Nguyệt Lăng Phong giống như tiên cảnh quanh năm hoa cỏ thơm ngát, là một trong những phong đẹp nhất của Cửu Yêu Cung, đây cũng là phong rất ít đệ tử được vào chỉ một số ít tuyệt thế thiên tài được tông môn bồi dưỡng mới có cơ hội được tu luyện tại đây, vì đây là nơi sản sinh ra một nữ cường võ đế cảnh đầu tiên nên yêu cầu tuyển chọn có phần khắc khe cũng là điều hiển nhiên.
Đứng trên Nguyệt Vực cao vạn trượng dưới gốc cây đại thụ hoa nở một màu hồng rực rỡ, Ngọc Nhi ngắm nhìn toàn bộ khung cảnh tuyệt đẹp của Cửu Yêu Cung có chút hoài niệm, nhớ năm đó nàng chỉ là một nữ đệ tử cũng thường xuyên trốn sư phụ lên đây ngắm cảnh vậy mà thấm thoát đã mấy trăm năm trôi qua, thời gian trôi thật quá nhanh.
Trong số các phong, Nguyệt Lăng Phong là phong duy nhất có nhiều yêu thú sinh sống, hầu hết đệ tử muốn kí hiệp ước yêu thú đều phải đến phong này đăng kí, có thể thấy rõ điều đó khi nhìn lên trời rất nhiều yêu thú phi cầm đang bay, phía dưới mặt đất cũng có rất nhiều yêu thú di chuyển, khác với yêu thú tại Cửu Yêu Thánh Vực ngoài kia, hầu hết bọn chúng đều được thuần hóa.
Ngọc Nhi tỷ !
Phía sau Ngọc Nhi, Mộc Vân đi đến dẫn theo một nữ tử xinh đẹp trạc tuổi mười tám mặc y phục trắng.
Mộc Vân đây là ….
Nữ nhân này Ngọc Nhi rất quen mắt, chỉ là lời hứa năm đó không ngờ cô ấy vẫn giữ lời, thật khiến cho người ta khâm phục.
Ngươi cuối cùng cũng quay trở về rồi, ta còn tưởng ngươi chết trên đó rồi chứ.
Nữ tử y phục trắng cười trêu đùa nói.
Thanh