Bạch Ngọc Cung đúng như tên của nó, mọi đồ vật bố trí đều là màu trắng tinh khôi, ngước lên trần nhà có thể nhìn thấy một viên ngọc trai siêu bự lơ lửng nằm chính giữa tỏa ánh sáng lấp lánh huyền bí, từ phía dưới nhìn lên có thể cả thế giới đại dương rộng lớn thông qua trần nhà trong suốt như tấm kính.
Hiện giờ ở trong có ba vị yêu đế của cung điện đang hầu chuyện ngồi hàng ghế bên phải với ba vị cường giả yêu tộc ngồi hàng ghế bên trái, còn Cổ Viêm lại ngồi ở hàng ghế gia chủ chính giữa đại điện nơi đáng ra để dành Hải Phi Phi cung chủ vậy mà giờ để hắn ngồi thoải mái vắt chân lên ghế vừa ăn hoa quả vừa nhìn xuống nghe chuyện đám người ở phía bên dưới đây là chủ ý của Lam Hải cho dù Phi Phi không thích cũng phải chịu trừ khi ả ta muốn làm cho cả tộc vì ả mà diệt vong.
Nghe các vị nói muốn tìm một yêu tộc tên Linh Ngân nhưng trước giờ chúng ta chưa nghe đến bao giờ, phải chăng ở đây có sự nhầm lẫn.
Phi Phi lên tiếng nói trước.
Trông ngươi không giống yêu tộc bình thường, có phải chân thân của ngươi là Hải Nhân Ngư tộc nhân ( người cá ) ?
Lam Hải cười nói.
Sao ngài lại biết chân thân của ta, rốt cuộc ngài có quan hệ gì với Bạch Ngọc Cung chúng ta.
Phi Phi kinh ngạc hỏi.
Người là hậu nhân của Hải Nhân Ngư tộc vậy chắc cũng đã nghe qua sự tồn tại của Hải Nhân Ngư tộc đầu tiên trên đại lục, hay nói cách khác chính là tổ tiên của các ngươi.
Lam Hải nói tiếp.
Tổ Tiên của chúng ta, người ngài muốn gặp là ….
là tổ tiên với chúng ta ?
Phi Phi lúc này khuôn mặt biến sắc mà kinh hãi người thiếu niên trước mặt lại muốn gặp tổ tiên của nàng vậy không phải cùng một đẳng cấp với tổ tiên của nàng ta sao.
Vậy ngươi lại không biết là tổ tiên ngươi tên thật là Linh Ngân sao, đúng là thứ con cháu bất hiếu, ta mà là tổ tiên các ngươi có lẽ đã bị các ngươi làm đau tim mà tức chết lâu rồi, ha ha.
Cổ Viêm trên cao bật cười thành tiếng trêu ghẹo nói.
Tiểu tử nói chuyện đừng quá ngông cuồng đừng tưởng có hai vị cường giả đứng sau lưng muốn nói gì thì nói, loại người như ngươi nếu đơn đả độc đấu với ta chỉ một cái búng ngón tay đủ để lấy mạng ngươi.
Cừ Lôi lão đầu mặt đỏ tía tai hung hãn chỉ tay thẳng vào mặt hắn quát.
Lão già thối có giỏi lên đây mà giết ta, chứ nói miệng ai chả nói được, lên đây lên đây mà bắt ta, lêu lêu, ha ha.
Cổ Viêm bật cười chổng mông lắc lắc hướng về phía mặt lão tiếp tục cười chế giễu.
Ngươi !
Cừ Lôi song quyền siết chặt như sắp phát điên, trước giờ tung hoành khắp đại dương chưa từng sợ bất cứ ai, cũng không sợ bất kỳ ai vậy mà hôm nay lại bị một thằng oắt con vắt mũi chưa sạch đem ra làm trò cười, nếu không xử lý sau này còn dám nhìn mặt ai.
— QUẢNG CÁO —
Đúng lúc lão định xông lên thì bị bàn tay của Cừ Tang lão giả chặn lại lắc đầu như muốn ám hiệu đừng có làm liều mà bỏ mạng vô ích.
Cừ Lôi tỏ ý không muốn nhưng đến cả Phi Phi lắc đầu ngăn cản bởi lẽ nếu tùy tiện xông lên chính là muốn đắc tội với ba vị cường giả kia, vị trí Cổ Viêm ngồi đã đủ thấy địa vị hắn không nhỏ chút nào.
Lam Hải thấy hành động của lão già Cừ Lôi này tức giận vậy cũng có thể thông cảm cho hắn, đường đường là một yêu đế mà bị một võ hoàng nhân tộc sỉ nhục đem ra làm trò cười như vậy đổi lại là hắn, hắn cũng không nhịn được mà xông lên muốn xé xác Cổ Viêm ở trước mặt, nhưng biết làm sao đây uy quyền của Cổ Viêm quá lớn khiến hắn không thể không nghe theo, không có tiểu tử này hắn cũng không có được ngày hôm nay cho nên nếu như Cổ Viêm có hạ lệnh giết lão hay diệt cả Hải Nhân Ngư tộc hắn sẵn sàng xuống tay mà không do dự, nếu có trách thì chỉ trách bọn chúng nhiều chuyện đắc tội với người không nên đắc tội.
Mặc dù rất giận nhưng Cừ Lôi không còn cách nào khác chỉ biết nén lại phẫn nộ mà ngồi xuống cho qua chuyện, nếu vì chuyện này mà lại xảy ra xung đột với ba vị cường giả yêu tộc kia hậu quả lão không thể gánh nổi.
Ha ha, lão già thối chỉ giỏi mạnh miệng cuối cùng vẫn không dám lên, để ta nói cho ngươi rõ tuy bản thân ta không có cái sức mạnh to lớn giống như ngươi, cũng không đánh lại ngươi nhưng biết làm sao đây ta lại có thuộc hạ đế cấp thậm chí tu vi đã vượt qua ngươi rất nhiều, chỉ cần ngươi dám động đến một cọng lông của ta, ta sẽ khiến ngươi chết còn thê thảm hơn gấp trăm ngàn lần.
Cổ Viêm cười lớn cao giọng nói.
Lam Hải đại nhân thứ lỗi cho ta hỏi thẳng thiếu hiệp này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà các ngài lại ra sức bảo vệ, trước giờ ta chưa từng thấy một yêu tộc cao quý lại tự nguyện đi làm thuộc hạ cho nhân tộc tu vi còn rất thấp chắc hẳn phải có lý do nào đó ngài mới làm như vậy.
Phi Phi mở miệng lên tiếng hỏi.
Về việc của đại nhân Cổ Viêm lai lịch ra sao các ngươi không cần biết, nhưng ta có thể khẳng định với các ngươi chỉ cần các ngươi động vào một cọng lông của ngài ấy lập tức ta sẽ lấy mạng của các ngươi , cho dù là có mối quan hệ tốt với tổ tiên các ngươi ta cũng sẽ không một chút kiêng kỵ.
Lam Hải lên tiếng thẳng thắn nói.
Phi Phi nghe được lời này của lão kinh sợ nhìn về ác ma Cổ Viêm, lúc này tim vẫn còn đập thình thịch nếu không phải ra tay ngăn cản Cừ Lôi sợ rằng không chỉ mình lão gặp chuyện mà ngay đến cả bản thân mình cũng sẽ gặp nguy hiểm chết người.
Cừ Lôi bản thân không ưa tên Cổ Viêm này chút nào tuy hắn được mọi người ở đại lục xem như là ác ma nhưng hôm này gặp mặt lão hoàn toàn không sợ hắn, chỉ là một võ hoàng cảnh lão không thèm để vào mắt nhưng lời Lam Hải vừa nói chính là lời cảnh báo động đến tiểu tử này chính là đi tìm cái chết khiến cho lão