Tiểu tử ngông cuồng lại dám có ý định ăn thịt ta, ta đã cho ngươi rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nếu ngươi đã chán sống đến như vậy rồi để ta thành toàn cho ngươi.
Hải Long Mãng ngẩn đầu rống lớn một tiếng biển cả trăm dặm quanh đây rung chuyển uy áp khủng bố khiến cho Tiểu Ngư Nhi cảm thấy khiếp sợ vô cùng, nếu không phải con yêu thú này không có sát ý với nàng sợ rằng loại uy áp này khiến kinh mạch nàng vỡ nát hồn phách tiêu tan.
Tiểu tử thối, trúng chiêu này chết cũng không oan, kiếp sau hãy sống cho thật tốt, ha ha.
Hải Long Mãng cười lớn chế giễu.
Kiếp sau là kiếp nào vậy, sao ta không biết gì cả.
Cổ Viêm nằm ngả lưng hai tay để sau gáy trên đầu Hải Long Mã vẻ mặt hồn nhiên hỏi.
Ha ha, kiếp sau là kiếp nào sao.
Mà khoang đã giọng nói này.
Hải Long Mãng đang vui sướng bỗng vẻ mặt cứng đơ trở nên khó coi giọng nói vừa vang bên tai hắn nghe rất quen.
Cúi đầu xuống chỉ thấy những gợn sóng lăn tăn trên mặt biển đến một vũng máu tươi cũng không có, điều đó Cổ Viêm vẫn còn sống.
Chuyện này sao có thể, làm sao hắn lại có thể thoát khỏi uy áp của yêu thánh được.
Hải Long Mãng mặt biến sắc tự hỏi.
Ai mà biết, ngươi còn không biết thì ta làm sao biết được.
Cổ Viêm mở miệng đáp lại.
Tiểu tử thối, quả nhiên ngươi chưa chết lại dám ngồi trên đầu ta, mau cút xuống cho ta.
Hải Long Mãng tức giận lắc mạnh cái đầu đẩy hắn ra khỏi người.
Cổ Viêm sử dụng tốc độ sấm sét nhanh chóng di chuyển ra khỏi đầu nó chạy ra một khoảng rất xa các con yêu thú này một khoảng rất xa để giữ an toàn.
Tiểu tử thối mau khai thật cho ta biết ngươi rốt cuộc đã dùng yêu thuật gì mà thoát khỏi uy áp của ta, ta không tin với thực lực võ hoàng nhỏ bé như ngươi là có nhục thân chống cự được sức mạnh của một yêu thánh như ta.
Hải Long Mãng trợn mắt quát.
Ngụp lặn.
Đơn giản khi ngươi chuẩn bị phóng thích sức mạnh ta ngụp lặn xuống dưới nước, sức mạnh của ngươi có lớn đến mấy cũng chỉ có thể tác động được trên mặt biển nhưng ở dưới mặt biển cho dù có tác động cũng chỉ có một phần rất nhỏ.
— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm mở miệng giải thích.
Nhưng cho dù vậy với tu vi võ hoàng của ngươi sao lại không có một chút thương tích gì, trừ khi ngươi có thể lặn sâu được ở dưới biển.
Hải Long Mãng mở miệng nói.
Tiền bối những điều tiểu tử này nói là sự thật đấy, tốc độ của hắn vô cùng nhanh khi ở dưới biển cũng nhanh không kém gì những hải thú yêu tộc, ngài đừng nhìn vẻ bề ngoài mà xem thường hắn.
Tiểu Ngư Nhi lên tiếng nhắc nhở.
Nếu những điều ngươi vừa nói là thật vậy ta càng muốn xem thử tốc độ của hắn làm sao có thể đuổi kịp với tốc độ của một yêu thánh như ta đây.
Hải Long Mãng dứt lời liền tăng tốc lao nhanh như một mũi tên hướng về phía Cổ Viêm mở cái miệng rộng đầy răng sắc nhọn định nuốt chửng hắn.
Cổ Viêm cũng không dễ dàng gì mà đem nộp mạng cho nó sử dụng tốc độ sấm sét của mình tức tốc chạy không để cho hắn bắt kịp.
Tốc độ của Hải Long Mãng đã nhanh tốc độ của Cổ Viêm còn nhanh hơn, nhanh như một tia sét mới chỉ dùng có sử dụng một phần ba tốc độ mà con rắn này đã không đuổi kịp nếu dùng lực để chạy sợ rằng cơ hội để nó bám đuôi hắn cũng không có.
Con rắn ngốc chạy chậm vậy, à quên mất ngươi làm gì có chân mà chạy nên chạy chậm là phải rồi, ha ha.
Cổ Viêm giọng điệu mỉa mai đứng từ xa cười chế giễu nói.
Đáng ghét, tên tiểu tử này tu luyện thứ công pháp quỷ dị gì mà lại có tốc độ nhanh hơn yêu thánh ta hay là hắn lại có món bảo vật gì thiên về tốc độ.
Con rắn ngốc ngươi đang suy nghĩ cái gì mà chú tâm vậy, không đuổi ta nữa sao, nếu không đuổi nữa ta về đi ngủ đấy.
Cổ Viêm từ phía xa tiếp tục cười chế giễu nói.
Tiểu tử thối dám ăn nói ngông cuồng trước mặt ta ngươi, tới số thật rồi.
Hải Long Mãng tức giận tăng tốc lao đến phía Cổ Viêm tấn công tốc độ lúc này còn nhanh hơn lúc trước rất nhiều lần bởi vì đã điều động thực lực cấp yêu thánh chỉ trong vòng ba hơi thở thì đã tiếp cận hắn mở chiếc miệng đầy răng sắc nhọn định nuốt chửng hẳn.
Khi Hải Long Mãng tiếp cận đến vị trí của Cổ Viêm, tiểu tử này nhanh chóng lặn mất tăm xuống biển khiến cho nó không thể nào cắn trúng được.
Con thủy quái này bị trọc tức không cam tâm lao xuống biển đuổi bằng được Cổ Viêm thế giết bằng được hắn.
Đuổi gần ba canh giờ Hải Long Mãng không cách nào đuổi kịp được Cổ Viêm chỉ đến khi hắn kiệt sức nó mới dần dần đuổi kịp được hắn.
Hộc hộc, chưa gì đã cạn kiệt năng lượng tro cơ thể rồi sao, đi một vòng lại quay trở lại chỗ cũ.
— QUẢNG CÁO —
Cổ Viêm đứng một chỗ trên biển mồ hôi nhễ nhại thở hổn hển.
Tiểu tử thối, cạn kiệt năng lượng rồi phải không, chịu chết đi.
Hải Long Mãng lao đến trước mặt của Cổ Viêm cái miệng khổng lồ ngay trước miệng của hắn muốn nuốt chửng hắn làm thức ăn.
Rắn hư mau tránh xa ta ra.
Cận kề cái chết Cổ Viêm hoảng sợ trong giới chỉ có gì ném ra được ném vào người nó tấn công nó.
Cái gì đây sao khó nuốt vậy lại có mùi ghê tởm.
Hải Long Mã mặt nhăn nhó vừa nhai vừa nói.
Hì hì, là tỏi đấy.
Cổ Viêm phì cười nói.
Tỏi ?
Tỏi la cái thứ gì mà sao khó nuốt vậy.
Hải Long Mãng ngạc nhiên hỏi.
Tiểu Ngư Nhi đang ngồi bế quan trị thương khôi phúc thực lực nghe một người một yêu nói chuyện tò mò liền mở mắt ra nghe thử xem bọn họ nói gì, nghe đến Cổ Viêm nhắc đến chữ " Tỏi