Cho dù sư tôn có nói gì ta sẽ không nhận lấy cây chảo sắt vô dụng đó đâu, có thể sư tôn tu vi cao thâm đã đạt đến trình độ mọi thứ cầm trong tay có thể trở thành vũ khí nhưng ta tu vi còn thấp kém lại cầm vũ khí vô dụng đi đánh nhau há chẳng phải làm trò cười trước mặt cho đối phương.
La Khinh Tuyết một mực từ chối nói.
Không phải ngươi chê cây chảo sắt này cũ nát quá đấy chứ, không sao hôm nay sư tôn sẽ bỏ tiền túi mình ra mua cho ngươi cây chảo sắt mới tinh đảm bảo ngươi sẽ không còn có suy nghĩ từ chối nữa.
Sư tôn, những gì ta đã nói trước đó người nghe không hiểu sao, cây chảo sắt chỉ là vật dụng trong nhà bếp sao có thể trở thành vũ khí chiến đấu được, cho dù người có mua cho ta cái mới, ta cũng không thèm đâu.
Khinh Tuyết khuôn mặt khó chịu dặm chân mấy cái xuống đất sau đó vội vã đi về phía trước không thèm quan tâm đến vị sư tôn xấu xa này nữa.
Trên đường đi đến cửa tiệm bán vật dụng nhà bếp, Dâm Đạo và Thiên La Dạ Nguyệt không nhịn được mà châm chọc cười hắn, lần đầu tiên họ thấy một tên điên như hắn lại lấy chảo sắt làm vũ khí tặng cho đệ tử mình.
Cổ Viêm lão đệ, ta nói này, ngươi có phải điên khùng rồi không, ngươi nghĩ gì một cây chảo sắt có thể đem làm vũ khí cho đồ đệ ngươi, vũ khí trong thiên hạ đâu có thiếu cần gì phải lấy một thứ vô dụng đó làm vũ khí.
Dâm Đạo cười trêu ghẹo nói.
Ngươi cười ta làm chuyện ngốc nghếch vậy còn ngươi, ngươi có thứ vũ khí còn tốt hơn chảo sắt của ta sao ?
Cổ Viêm cau mày quá lại.
Có chứ nhìn xem ta có gì này.
Dâm Đạo lật trang sách của mình ngay trang đầu tiên đã có hình vẽ của một chiếc roi da màu đen bên dưới còn có hàng chữ chú thích.
Roi da tình yêu phơi phới, cấp độ phàm cấp, công dụng quất vào mông sẽ khiến cho đối phương hứng tình kích dục đến mức phát điên sẽ gấp đôi công dụng nếu sử dụng với người đồng giới, hạn chế dễ bị phá hủy bởi vũ khí cao cấp, phụ thuộc vào tu vi đối phương nếu đối phương tu vi cao hơn người sử dụng sẽ mất đi phần lớn hiệu lực.
Đọc mỏi cả miệng, thì ra lại là cái thứ đồ chơi không ra gì, tốt nhất ngươi đừng mở miệng ra chủ ý gì xấu xa nữa ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Cổ Viêm tức giận quát.
Cả Ngọc Nhi và Thiên La Dạ Nguyệt bên cạnh nghe hắn nói đều đỏ mặt xấu hổ cho cái nhìn không thiện cảm cái cuốn hắc thư Dâm Đạo này, nó đúng là cuốn sách tà dâm không ra được chủ ý gì tốt, cũng may mà Cổ Viêm không nghe theo lời nó, không thì không biết sẽ có chuyện gì tồi tệ xảy ra.
Không thích thì thôi, nhưng theo ta thấy vũ khí của ta còn tốt chán so với cây chảo sắt vô dụng của ngươi, ta lại muốn xem thử làm cách nào mà ngươi thuyết phục được đệ tử mình nhận lấy cây chảo sắt vô dụng đó đây.
Dâm Đạo gấp trang sách lại tiếp tục chế giễu cười.
Viêm ca, huynh nghĩ gì mà lại tặng cho đồ đệ mình cây chảo sắt, có thể nói cho muội nghe thử được không ?
Ngọc Nhi mở miệng khẽ hỏi.
Chẳng phải ta nói rồi sao chảo sắt vừa dùng làm vũ khí chiến đấu khi cần lại là dụng cụ để nấu ăn công dụng hai trong một như thế thiên hạ này còn ai thông minh như ta, chưa nói đến nữ nhi mà suốt ngày cầm kiếm sắc nhọn khua đi khua lại như thế sau này rất có khả năng kiếm được ý chung nhân tốt, chi bằng cầm cây chảo sắt vừa tôn được vẻ nữ tính đáng yêu, nam nhân nào không si mê cho được.
Cổ Viêm mở miệng cười giải thích.
Chỉ có đầu óc kém hiểu biết như ngươi mới nghĩ nữ nhân cầm kiếm là một chuyện xấu, ngươi đừng nói với ta đến ngươi sau này cũng định dùng một cây chảo sắt làm vũ khí đó đấy.
Thiên La Dạ Nguyệt nhếch miệng cười nhàn nhạt nói.
Ủa, vậy là trước giờ chưa có ai dùng chảo sắt làm vũ khí sao ?
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Vũ khí trong thiên hạ nhiều vô số kể, phổ biến sử dụng kiếm làm vũ khí, ngoài ra còn có trường thương, đại đao, cự kiếm, côn bổng, cung tên, cự chuy.
.
nhưng lấy chảo sắt làm vũ khí như ngươi lần đầu ta thấy đó.
Thiên La Dạ Nguyệt nhìn hắn cười trêu đùa nói.
Nếu như những gì ngươi nói là sự thật thì ta là người đầu tiên dùng chảo sắt làm vũ khí, vậy thì bắt đầu từ nay trở đi Cổ Viêm ta sẽ dùng chảo sắt làm vũ khí, ta sẽ chứng minh cho cả vũ trụ này thấy chảo sắt mới thực sự là vũ khí thiên hạ vô địch.
Cổ Viêm reo lên vì sung sướng nói.
Viêm ca thích là được rồi, bất kể huynh làm chuyện gì muội đều ủng hộ.
Ngọc Nhi híp mặt cười nói.
Dâm Đạo và Thiên La Dạ Nguyệt ngôn ngữ bất lực với tiểu tử này, giờ họ cũng chỉ có thể chống mắt lên xem thử liệu hắn có thể làm nên trò chống gì với cây chảo sắt.
Đi trên con đường tấp nập một lúc lâu cuối cùng cũng thấy một cửa tiệm chuyên bán đồ dùng trong nhà bếp.
— QUẢNG CÁO —
Khách quan, không biết ta có thể giúp gì cho ngài, nồi, niêu xoong chảo, cái gì cửa tiệm chúng ta cũng có.
Một tên chủ tiệm béo ú thấy Cổ Viêm bước tới làm khách cười thân thiện nói.
Chủ quán, bán cho ta một cây chảo sắt có được không ?
Cổ Viêm mở miệng hỏi.
Khinh Tuyết bên cạnh tỏ ra thái độ nhàm chán, đối với cửa tiệm này không một chút hứng thú, cho dù thế nào nàng nhất định không nhận món quà này của hắn.
Khách quan, cửa tiệm chúng ta không bán chảo sắt nữa, ngài có thể đến các cửa tiệm đồ cũ để mua thử xem có thể mua nó không ?
Tên chủ tiệm béo ú cúi đầu gượng cười nói lời xin lỗi.
Tại sao lại vậy, tại sao lại không bán chảo sắt các ngươi không bán chảo sắt không lẽ lại đi bán chảo gỗ.
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Khách quan ngài thật biết đùa, hiện tại chúng ta không bán chảo sắt nhưng, có bán chảo làm bằng Tinh Huyền Thiếc, không chỉ riêng chảo mà tất cả dụng cụ trong bếp nồi, niêu, dao phay đều làm bằng thứ kim loại này hết.
Chủ tiệm béo ú mở miệng giải thích.
Tinh Huyền Thiếc là thứ gì nó còn cứng hơn sắt sao ?
Cổ Viêm mở miệng hỏi lại.
Đương nhiên là cứng hơn rồi, không những vậy nó còn cứng gấp đôi so với sắt có độ bền rất cao dễ khai thác hiện tại vũ khí phổ thông đều được luyện bằng Tinh Huyền Thiếc, ngài nói xem nếu đồ dùng nhà bếp được làm bằng thứ kim loại này thì có phải tốt hơn nhiều so với sắt phổ thông không.
Tên chủ tiệm gật đầu cười nói.
Cổ Viêm, ngươi có nghe thấy chúng ta nói không !
Hoàng Viêm truyền âm nói.
Có chuyện gì vậy ?
Cổ Viêm truyền âm hỏi lại.
Cơ hội sáng tạo Kim Thiên Sinh Linh Tinh đến rồi, ngươi thử hỏi xem, tên con người này có biết nơi nào có nhiều sắt không, càng nhiều càng tốt.
Hoàng Viêm truyền âm đáp lại.
Nhất định phải là sắt thì mới có thể sáng tạo ra được sao ?
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Tuy không hẳn là vậy nhưng chí ít nó là một trong những kim loại nguyên thủy cấu trúc đơn giản phổ biến nhất giống như các nguyên tố khác chúng ta đã từng hấp thụ ngoại trừ nó ra Thiên Sinh Linh Tinh sẽ không hấp thụ luyện chế bất kỳ thứ kim loại hỗn tạp nào khác, vì thế lựa chọn nó là nguyên liệu tạo ra Kim Thiên Sinh Linh Tinh là hợp lý nhất.
Hoàng Viêm mở miệng giải thích.
Nói vậy chẳng phải sau này ta có thể tự mình tạo ra sắt làm vũ khí sao !
Cổ Viêm khuôn mặt phấn khích truyền âm nói.
Biết phải làm gì rồi, còn chần chừ gì nữa, mau tìm nơi có nhiều sắt đó đi, ta rất muốn xem thử Kim Thiên Sinh Tinh có hình dáng ra sao đây.
Hắc Ma chen lời vào nói.
Sư tôn, người có chuyện gì mà vui vậy.
Khinh Tuyết thấy biểu hiện cười vui sướng của hắn mở miệng hỏi.
Chủ quán, chủ quán, cho ta biết làm cách nào để có thể tìm thấy quặng sắt.
Cổ Viêm phấn khích mở miệng hỏi tên chủ quán.
Ta có bản đồ dẫn đến nơi chứa quặng sắt, nhưng mấy chục năm nay không ai lui tới, lại còn ở vị trí sâu trong sơn mạch rất nhiều yêu thú hùng mạnh sinh sống, sẽ rất nguy hiểm đấy, tốt nhất ngài không nên tới đó thì tốt hơn.
— QUẢNG CÁO —
Tên chủ quán tốt bụng mở miệng khẽ khuyên.
Một thỏi vàng đổi cho ta tấm bản đồ, ngay và luôn.
Cầm tấm bản đồ trong tay Cổ Viêm vui sướng không nói lên lời, lại sắp có thêm một nguyên tố mới để sử dụng sao không vui cho được.
Sư tôn người muốn đi đến nơi đó chỉ để tìm thứ vô dụng đó thôi sao, ở đó nguy hiểm lắm.
Khinh Tuyết mở miệng khẽ khuyên.
Đi theo ta, hôm nay sư tôn sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt, thể nào mới là vũ khí lợi hại nhất.
Cổ Viêm không dấu nổi sự vui sướng nắm tay đồ đệ mình kéo theo bay lên trời cao.
Ngọc Nhi, Thiên La Dạ Nguyệt, Dâm Đạo bay theo xem thử rốt cuộc tiểu tử này định dở trò gì.
Trên chuyến hành trình đi tìm báu vật của mình, ngoại trừ đám Cổ Viêm ra còn có hai bóng đen khác theo sau, không biết là kẻ nào ra lệnh cho chúng nhưng nhất định không có mấy thiện ý với hắn.
Cổ Viêm có người theo sau ngươi kìa, ngươi định tính sao với chúng.
Thiên La Dạ Nguyệt mở miệng hỏi.
Mặc kệ chúng , vừa hay ta đang cần tìm bao cát để luyện tập, cứ để cho chúng sống thêm vài canh giờ nữa đi.
Cổ Viêm mở miệng đáp.
Sư tôn, người vừa nói chuyện với ai vậy, ta có thấy ai khác ngoài chúng ta đâu.
Khinh Tuyết quay người về trước về sau không thấy ai khác quay sang hỏi hắn.
Nhiều chuyện, ta lẩm bẩm một mình không được sao, sắp tới ngươi cứ ở yên một chỗ quan sát là được.
Khu vực mà Cổ Viêm sắp đáp xuống là một khu vực sơn mạch rộng lớn vừa bước tới xuất hiện hai con con hung thú hung hãn một con mình sói toàn thân lông đen nhãn đồng phát ra huyết quang kì dị, trên lưng có một đôi cánh màu huyết sắc hỏa diễm như đang phô diễn thiên địa, bốn cái trảo tráng kiện mỗi lần đạp dường như làm cho không gian chấn động thực lực không thể xem thường.
Con còn lại là một con cự đại bạch xà, toàn thân bao phủ gai nhọn cùng những khói độc màu xanh quanh người, hai mắt phát