Thái Dương Chân Viêm.
Đây là chiêu thức Cổ Viêm vừa mới nghĩ ra, vẻ mặt hắn phấn khích hét lớn một tiếng bay thẳng lên bầu trời xòe hai bàn tay lên bầu trời ngưng tụ ra một quả cầu lửa ánh kim sắc khổng lồ đường kinh khoảng năm mét.
Nhiệt độ của nó vô cùng khủng khiếp cho dù khoảng cách rất xa, nhưng do ảnh hưởng của sức nóng khiến cây cối khu vực quanh đây có dấu hiệu héo khô thậm chí là bốc cháy, ngay cả Tiểu Thiên đối diện với nó cũng đổ cả mồ hôi hột nếu cứ tiếp tục chịu đựng sợ rằng bản thân bị mất nước ngất đi lúc nào không biết.
Tiểu Thiên mau chạy đi, càng xa càng tốt, nếu không muốn chết.
Lão giả thần bí sắc mặt ngưng trọng lại, quay sang nhìn hắn mở miệng nghiêm túc dặn dò sau đó nhúng người bay lên không trung.
Tiểu Thiên tu vi quá kém không thể ở lại đứng nhìn được, nghe theo lão ta nhìn lên bầu trời phía Cổ Viêm mà sợ hãi sau đó, vội quay đầu dùng hết sức chạy thật nhanh ra khỏi đỉnh núi kiếm một nơi nào đó an toàn từ xa quan sát.
Dám gọi ta là tiểu bối, tiểu tử ngươi ăn nói thật ngông cuồng, nhưng cũng thú vị đấy, lão già này lâu lắm rồi không được hoạt động gân cốt, nếu ngươi muốn chơi lao phu phụng bồi đến cùng.
Địa giai trung phẩm công pháp.
Thiên Long Lôi Minh Quyền.
Thân ảnh lão giả hét lớn xuất một quyền mang theo sấm sét rền vang ngưng tụ thành một con cự sắc lôi long màu làm sắc nhạt quấn quanh người lao tới công kích.
Grào …
Một quyền phóng ra mang theo lôi long cự sắc bay theo gầm thét vang lên rung chuyển cả đất trời đối diện với cầu lửa siêu khổng lồ vừa va chạm vào nhau sinh ra một vụ nổ hủy thiên diệt địa trong phạm vi của một vụ nổ không một sinh linh nào ở phía dưới có thể sống sót được, cây cối bị sóng xung kích từ vụ nổ làm cho bị lật tung thiêu cháy một diện tích rất lớn.
Xuất một kích chống đỡ lại cầu lửa hủy diệt của Cổ Viêm làm cho lão giả thần bí này tu dưỡng bản thân bao năm nay đã thấm mệt như sắp không trụ được, chiêu thức này mới chỉ có uy lực một phần mười mà đã làm lão kiệt sức, làm lão cười khổ một tiếng bản thân nếu ở thời kỳ đỉnh phong trước đây sẽ không đến nỗi tốn sức để một tiểu bối như Cổ Viêm hành hạ tới bước này.
Có lẽ đỡ một kích này của mình tiểu tử ngông cuồng đó cũng lành ít dữ nhiều, lâu lắm mới được thư giãn gân cốt, nhưng thưa giãn thế này cũng có chút hơi quá sức, sau này lại phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thêm mới được.
Lão giả thần bí thở hổn hển một tiếng mừng thầm trong lòng tự tưởng.
Tiểu bối, ngươi vui mừng hơi sớm rồi đấy, lão tử ta còn khỏe lắm mới nhiêu đây không nhằm nhò gì với ta đâu, ha ha.
Lão giả thần bí vui mừng chưa lâu sắc mặt lại trở lên kinh dị, nghe thấy âm thanh của tiểu tử này vẫn còn cười cười đùa cợt được thì lão ta đã biết bản thân đã không còn cơ hội thắng, nếu trận chiến còn kéo dài sợ rằng người thua sẽ chính là lão.
Sao vậy, chưa gì đã mệt rồi sao, đang chơi vui muốn nghỉ giữa chừng hả.
Chớp mắt Cổ Viêm xuất hiện trước mặt lão ta khuôn mặt xấu xa cười châm chọc nói.
Hộc, hộc có gì đáng cười chứ chẳng qua hiện tại ta chỉ là tàn hồn, nếu ở thời kỳ đỉnh phong, ngươi một nửa tư cách cũng thể làm đối thủ của ta được.
Lão giả thần bí nhăn mặt cười lạnh nói.
Ồ, vậy ra ngươi cho rằng ta đang ỷ mình người trẻ tuổi bắt nạt người già, ỷ ta mạnh hiếp yếu phải không ?
Ngươi nên nhớ rằng trên chiến trường đối địch với ta chỉ có một ta sống hai ngươi chết sẽ không có chuyện thương hại mà mềm lòng.
Nếu ngươi tự tin với thực lực bản thân mình như vậy, ta sẽ cho ngươi một cơ hội cho ngươi và cả tiểu tử đó có cơ hội phát triển nhưng một khi gặp lại ta trừ khi các ngươi giết được ta bằng không ta sẽ không để các ngươi sống sót mà thoát khỏi tay ta lần nữa.
Cổ Viêm cười lạnh một tiếng đáp lại.
Ngươi nói vậy là có ý gì ?
Lão giả thần bí nghe không hiểu hỏi lại.
Vậy mà vẫn không hiểu, vậy để ta nói lại một lần nữa cho các ngươi nghe, hôm nay ta sẽ phá lệ tha mạng cho các ngươi, nhưng đổi lại khi các ngươi đã có đủ sức mạnh để đối đầu với ta, lúc đó sẽ là một trận chiến sinh tử giữa ta và các ngươi.
Nếu ngươi cảm thấy sợ ta có thể kết liễu mạng sống ngươi tại đây dù sao sớm muộn gì các ngươi cũng sẽ mất mạng trong tay ta mà thôi, ngươi lựa chọn đi muốn bây giờ chết hay là muốn chết trong tương lai.
Cổ Viêm mỉm cười hỏi lại.
Bây giờ ta không phải là đối thủ của ngươi nhưng tương lai ta khôi phục nhục thân khôi phục tu vi lại là một chuyện khác, muốn giết ta, ngươi ăn nói ngông cuồng quá đấy.
Lão giả thần bí nhăn mặt cười đáp lại.
Vậy là ngươi đã có đáp án, được thôi lão già ngươi làm ta thích thú với trò chơi này rồi đấy.
— QUẢNG CÁO —
Hôm nay chúng ta đến đây thôi, ngày sau sẽ gặp lại, ngươi hãy về chăm sóc dạy dỗ cho tên tiểu tử đó thật tốt đi, tốt nhất ngươi nên làm sao bồi dưỡng hắn trở thành kẻ mạnh nhất đại lục này, nếu ta không nhầm hình như là Tinh Đế cảnh hay Thần Tinh cảnh gì đó chỉ có ở cảnh giới đó hắn mới có tư cách làm đối thủ của ta.
Chăm chỉ tu luyện đi, đừng làm ta thất vọng khi gặp lại, ha ha.
Cổ Viêm dứt lời sau đó biến thành một tia sáng kim sắc bay lên khỏi bầu trời biến mất.
Lão giả thần bí này nghe lời hắn nói mà trong lòng sản sinh ra một nỗi bất an khó tả, lão ta tại thời kỳ đỉnh phong mới chỉ là Tinh Hoàng cảnh đỉnh phong, Tinh Đế cảnh hay thậm chí là Thần Tinh cảnh chỉ có trong truyền thuyết rất ít người có thể đạt đến được lão có mơ cũng không dám mơ vậy mà tiểu tử này lại mạnh miệng thách thức bằng những lời nói như vậy, điều đó chứng minh đạt đến những cảnh giới đó đối với hắn không khó.
Nhìn lại Tiểu Thiên hiện tại, tuy là có chút thiên phú, nhưng nếu muốn đáng bại tên Cổ Viêm này sẽ còn là một hành trình dài gian nan phía trước, mặc dù không biết được tiểu tử này lai lịch ra sao, nhưng chắc chắn không phải nhân vật tầm thường ở một địa phương nhỏ bé như cái Thổ Lạc Thành, có lẽ ngày sau gặp lại sẽ một trận kinh thiên động địa đây.
Tạm bỏ qua Cổ Viêm, lão giả thần bí quay người lại tìm kiếm tung tích của Tiểu Thiên, nhìn qua khung cảnh sau trận chiến mà không khỏi rùng mình kinh sợ về tên tiểu tử này, tuổi còn trẻ mà thành tựu tu vi đã đến mức biến thái thế này không biết sau này còn khủng khiếp tới mức nào nữa.
Hiện tại hy vọng duy nhất của lão chính là Tiểu Thiên, muốn khôi phục nhục thân chỉ có một mình hắn mới có thể giúp được lão, nếu muốn sau này đánh bại Cổ Viêm thì cả lão và hắn phải không ngừng mạnh lên nữa, càng tìm kiếm nhiều cơ duyên càng tốt có như vậy mới có cơ hội đánh bại được tên tiểu quái vật này.
Cảm thấy tình hình trận chiến ở ngoài kia đã ổn, Tiểu Thiên mới bắt đầu di chuyển ra khu vực đỉnh núi nhìn khung cảnh hoang tàn ở dưới vực thẳm là một biển lửa mà không khỏi kinh sợ, thực lực của siêu cấp cường giả thật không thể tưởng tượng ra được.
Tiểu oa oa, ngươi không sao đấy chứ !
Từ phía xa thanh âm già nua của lão giả thần bí lại gần hỏi thăm.
Ta không sao, còn lão.
Tiểu Thiên mở miệng quan tâm hỏi lại.
Ta ổn chỉ là hao tổn nguyên khí chút thôi.
Lão giả thần bí, nhàn nhạt cười đáp lại.
Còn tên Cổ Viêm đó hắn sao rồi đã chết chưa ?
Tiểu Thiên sắc mặt ngưng trọng mở miệng hỏi tiếp.
Chưa chết, tiểu tử này sức mạnh thật khó mà có thể tưởng tượng ra được.
Lão giả thần bí lắc đầu thở dài một tiếng đáp.
Hắn mạnh đến vậy sao, ngay cả lão cũng không có cách nào trị được hắn.
Tiểu Thiên nghĩ về Cổ Viêm lại bất mãn mở miệng hỏi tiếp.
Nếu là ta ở thời kỳ đỉnh phong thì không ngại tiểu tử này làm gì, nhưng hiện giờ ta chỉ là tàn hồn tu vi giảm sút, trống đỡ được một kích của hắn đã là may mắn lắm rồi.
Lão giả thần bí, mở miệng khàn giọng khẽ minh bạch.
Tiểu tử đó thật là đáng ghét, ta hận bản thân quá yếu kém nếu không sẽ không bị hắn sỉ nhục nhiều lần đến vậy.
Tiểu Thiên khuôn mặt bi phẫn, so quyền nắm chặt gắt gao tự trách.
Không thể trách ngươi được, tiểu tử đó còn trẻ như vậy mà đã ở cái trình độ chân tinh cảnh, tính cả đại lục không có mấy ai có thể được như hắn đâu, ta thừa nhận tư chất của ngươi không tệ nhưng đối với hắn ngươi vẫn còn kém xa, cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Lão giả thần bí mở miệng chấn an.
Quả nhiên là hắn rất mạnh, nhưng thứ ta có là thời gian, chỉ cần ta khắc khổ tu luyện sớm muộn gì cũng vượt qua hắn.
Tiểu Thiên lấy lại khí thế mạnh miệng nói tự an ủi bản thân.
Phải, phải ngươi cần phải cố gắng nhiều hơn nữa thì sau này quyết đấu sinh tử với hắn mới không bị chết dưới tay của hắn.
Lão giả thần bí gật đầu cười nói.
Quyết đấu sinh tử ?
Từ khi nào ta có ước định đó với hắn vậy ?
Tiểu Thiên ngạc nhiên hỏi.
— QUẢNG CÁO —
Thực ra lúc đó, ta hoàn toàn không có khả năng đánh lại hắn, ngược lại hắn lại rất hiếu kỳ về sự phát triển của ngươi sau này nên đã đưa ra một ước định, hắn sẽ cho ngươi và cả ta thời gian để tu luyện bản thân, đợi đến khi nào chúng ta đạt đến trình độ sức mạnh đỉnh cao của đại lục sẽ quay lại tìm chúng ta tính sổ, nếu ta không đồng ý với ước định này hắn sẽ lấy mạng của ngươi và ta thậm trí là có thể diệt toàn bộ gia tộc của ngươi, ta cũng là bất đắc dĩ nên mới đồng ý với hắn.
Lão giả thần bí mở miệng giải thích mọi chuyện.
Tu luyện đến trình độ đỉnh cao của đại lục, vậy ta cần phải đạt đến cảnh giới nào mới có thể có tư cách đánh với hắn được.
Tiểu Thiên sắc mặt nghiêm trọng mở miệng hỏi.
Có thể là Tinh Đế cảnh hoặc Thần Tinh cảnh, tiểu tử đó nói vậy.
Lão giả thần bí mở miệng truyền đạt lại lời của Cổ Viêm.
Cái gì Tinh Đế,