Cổ viêm sao đệ cứ nhất mực không tin ta là tỷ tỷ của đệ, đệ có có biết nói vậy sẽ làm ta đau lòng lắm không ?
Cổ dao tỏ vẻ hờn dỗi như sắp khóc buồn bã mà đáp lại.
Cổ viêm nhìn qua cũng biết nữ nhân này cố tình giải tạo bộ mặt đáng thương, cô ta hơn hắn bao nhiêu tuổi mà còn rảnh rỗi đến mức chơi cái trò nhận người thân với kẻ tầm thường như hắn chứ, thật không biết xấu hổ.
Đủ rồi mau nói đi tại sao đám người kia gọi ta là lão thúc tổ, tại sao ta lại mang thân thể một kẻ tầm thường như ta đi đến nơi quỷ quái này khi ta đang ngủ say, mau nói đi rốt cuộc là tại sao.
Cổ viêm bộ dạng nghiêm túc trầm giọng hỏi.
Chuyện này nếu phải kể ra thì phải để chính hai người bọn họ kể mới được.
Thời thiên thở dài một tiếng, sau đó phất tay tạo ra một cái hố đen sau lưng cổ viêm, theo ngay sau đó chính là một cỗ lực lượng dữ dội ập đến hút hắn vào bên trong.
Bịch!
Á .
Thân thể của cổ viêm bị nện mạnh lên mặt đất, bất giác theo bản năng hắn rống lên một , trong lòng lẩm bẩm mắng chửi đôi nam nữ thần bí kia hại cái mông hắn đau ê ẩm.
Đây …..đây là đâu vậy ?
Cổ viêm mở to hai mắt nhìn khắp nơi, cung điện kia đã sớm biến mất không còn gì nữa, thay vào đó là một khu rừng rậm cổ xưa mà u tĩnh, từng thân đại thụ che trời mọc lên sừng sững, cành lá tốt tươi, che kín bầu trời.
Bên cạnh có một dòng suối nhỏ nước trong veo, phát ra tiếng nước chảy róc rách, cảnh tượng vô cùng êm đềm khiến người ta có cảm giác rất thư thái.
Trông thấy khung cảnh bình yên nơi đây, làm hắn nhớ đến rừng nguyên linh trước đây hắn từng ở khiến lòng hắn như mặt hồ phẳng lặng yên bình, khiến hắn thích thú nằm bệt xuống đất hai tay gác sau gáy nhắm mắt thả lỏng cơ thể nhắm mắt lại cảm nhận khung cảnh bình yên nơi đây.
Cổ viêm đệ mau đứng dậy đi.
Bên cạnh cổ viêm một cái hố đen không gian khác mở ra , từ phía bên trong truyền ra âm thanh trong veo quen thuộc, không thể nhầm lẫn vào đâu đó chính là âm thanh của cổ dao.
Cổ dao và thời thiên bước từ trong hố đen ra nhìn bộ dạng đáng yêu của hắn không khỏi bật cười một tiếng.
Nghe thấy âm thanh của đôi nam nữ này cổ viêm vội bật dậy khuôn mặt đỏ bừng như ăn phải ớt chỉ tay về phía hai người họ hung dữ quát.
Rốt cuộc đây là đâu, ta sao lại dẫn ta tới đây mau nói đi.
Bình tĩnh lại đi , muốn biết nguyên do mọi chuyện thì đi theo chúng ta.
Nói xong thì cổ dao và thời thiên đã bước vào bên trong cánh rừng, bóng dáng xinh đẹp thoắt ẩn thoắt hiện bên trong khu rừng.
Cổ viêm trông thấy vậy , hít một hơi thật sâu lấy lại tinh thần vội vã chay theo sau hai người họ tiến sâu vào bên trong khu rừng rậm hoang sơ, thảm cỏ mướt xanh mơn mởn, thi thoảng cũng sẽ có tiếng yêu thú rống lớn tràn ngập vẻ hung tợn khát máu vang lên từ phía xa, khiến cổ viêm trong lòng thoáng hiện một nỗi bất an, vội nút sau tấm lưng cao lớn của thời thiên, trái lại cả thời thiên và cổ dao không một chút sợ hãi vẫn thản nhiên đi mặc cho tiếng cự thú gầm rống như thế nào trong mắt họ chỉ như tiếng chim hót.
Cứ đi mãi như thế ước chừng một canh giờ sau hắn rốt cuộc cũng thấy hai người bọn họ dừng bước.
Tới nơi rồi .
Âm thanh của cổ dao vang lên ở phía trước, cổ viêm cũng dừng bước theo ngẩng đầu nhìn tới, ánh mắt tới thác nước róc rách ở phía trước ,đặc biệt ở chính diện thác có hai viên ngọc trong suốt ở trên xuất hiện những vết nứt nhỏ như bị vật gì đó cào xước một lam sắc trong suốt như giọt nước tinh khiết một hắc sắc đang lơ lửng rất thần bí cổ xưa .
Đó là thứ gì vậy !
Cổ viêm chỉ tay về hai vật thể kì lạ kia hiếu kỳ hỏi.
Roẹt !
Nghe thấy tiếng của cổ viêm hai viên ngọc kia phát ra ánh sáng mãnh liệt, cuối cùng hiện lên hư ảnh ở trên bề mặt một đôi nam nữ, một mỹ phụ xinh đẹp tóc hoa râm ánh mắt long lanh tựa như nhìn thấu biển cả rộng lớn, một gã trung niên khác mái tóc trắng tinh trường bào màu đen tím tay chắp sau lưng thần thái kiên nghị khí thế bàng bạc tựa như núi cao sừng sững, trông thấy bóng dáng của cổ viêm hiện hữu trước mặt hai người chỉ biết nhìn nhau mà cười như gặp lại người thân của mình cách xa nhiều năm.
Cổ lão đầu ….. là người sao ?
Cổ viêm mở mắt to nhìn đạo thân ảnh quen thuộc kinh ngạc bập bõm mở miệng nói.
Ha ha , tiểu tử thối lâu quá không gặp.
Cổ lão khuôn mặt hài hước mỉm cười đáp lại.
Cái lão già khốn khiếp này, dám lừa ta đứng yên ở đó hôm nay lão không xong với ta đâu.
Trông thấy bộ dáng quen thuộc của cổ lão đầu, cổ viêm hung dữ lao tới phía thác nước hướng tới thẳng phía đạo thân ảnh lão tấn công lão.
Phốc !
Cái cảm giác như đấm xuyên qua không khí này, không lẽ lão ……
Cổ viêm nhìn thân ảnh trước mặt, khuôn mặt tái mét lùi lại phía sau vài bước như nhìn thấy quỷ.
Tiểu tử thối sao dừng lại vậy, không phải hận ta lắm sao, dừng lại làm gì tấn công nữa đi.
Cổ lão bộ dáng tiếu mị , mỉm cười nói.
Lão già thối, mới đi có hai năm thôi mà đã trở thành bộ dạng như này rồi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?
Cổ viêm trấn an tinh thần, thấp giọng khẽ hỏi.
Hai năm sao, tiểu tử