Hiện tại mục tiêu của cả hai đội chính là cướp cho được cờ hiệu tại trung tâm bí cảnh một khi đã cướp được cờ hiệu coi như đã phân định được thắng thua.
Về phía đội Lam Trạng trong ba người chỉ có mình Lam Trạng có thể lực tốt nhất còn Lam Dương và Lam Vương đã gần như kiệt sức không thể thi đấu tiếp chỉ còn mình Cổ Viêm ngoài kia có thể phụ giúp Lam Trạng một tay.
Tạm thời Lam Dương và Lam Vương ở lại canh trụ cuối cùng còn Lam Trạng tiếp tục ra phía bên ngoài gặp mặt Cổ Viêm để cùng nhau tìm cách đối phó với đội của Khương Thành.
Trở lại khu vực của Hắc Ma đang đứng, Cổ Viêm và Hoàng Viêm cứ ngỡ tiểu tử này sẽ bị ăn hành ngập mồm nào ngờ đâu sức chiến đấu của đám yêu tộc này quá yếu không đủ nhét kẽ răng cho hắn vì thế bắt buộc phải để Hắc Ma quay trở lại Thiên Sinh Linh Tinh trả lại cơ thể cho Cổ Viêm.
Vốn dĩ bản tính ham vui thích giết người của Hắc Ma sẽ không đồng ý trả cơ thể cho Cổ Viêm nhưng sau khi nghe Cổ Viêm nói đợi có cơ hội hành hạ kẻ địch sống không được mà chết không xong, Hắc Ma mới chịu quay về bên trong Thiên Sinh Linh Tinh nghỉ ngơi dù sao hắn vẫn muốn tìm một đối thủ mạnh mạnh một chút chứ yếu quá chơi cũng chẳng còn thú vị.
Sau khi Hắc Ma trả cơ thể cho Cổ Viêm, chặng đường tiếp theo Cổ Viêm hướng về phía trung tâm của Sâm La Bí Cảnh để cướp cờ hiệu, lúc này có lẽ đội của Lam Trạng cũng đang tới đó có cùng mục đích với Cổ Viêm, muốn cướp được cờ e rằng bản thân sẽ tốn không ít công sức.
Trung tâm của bí cảnh là một cái hang động khổng lồ xung quanh hang động mặt đất cằn cỗi không có sự sống nào xuất hiện tại đây có lẽ vì sự tồn tại ma khí của ma thú sản sinh ra mà thực vật ở đây không thể phát triển được.
Không cần nhìn Cổ Viêm cũng đoán ra được ma thú bên trong có kích thước lớn cỡ nào chỉ dựa vào tầng hắc vân u ám bao phủ phía trên hang động đủ cho hắn biết muốn đối phó với ma thú này không đơn giản chút nào.
Phía đối diện đám người của Cửu Thiên U Minh Hồ cũng đã xuất hiện nhưng chỉ có Khương Thành và Tịch Nhi đến còn Khương Võ và Khương Tú Tú không xuất hiện không biết chúng lại có âm mưu gì để đối phó lại với đội của Cổ Viêm đây.
Ác ma Cổ Viêm, Khương Lực có phải là do ngươi giết đúng không ?
Vừa nhìn thấy Cổ Viêm, Khương Tịch Nhi trợn mắt phẫn nộ tra hỏi.
Thì ra con yêu hồ đực rựa đó là đồng đội của các ngươi, xin lỗi nhé ta lỡ ăn thịt nó rồi, chỉ còn mỗi viên yêu đan này thôi, các ngươi có muốn lấy lại không nào.
Cổ Viêm cầm viên yêu đan của Khương Lực trên tay nhìn về đám Khương Thành châm chọc nói.
Không thấy dao động linh hồn của Khương Lực không lẽ tiểu tử này lại có khả năng thôn phệ linh hồn.
Khương Thành vẻ mặt nghi hoặc nhìn về phía Cổ Viêm thầm nghĩ.
Khốn khiếp, tên ác ma xấu xa nhà ngươi dám giết người của tộc ta, hôm nay ta phải lấy mạng ngươi để bồi táng cho Khương Lực.
Vậy phải xem ngươi bản lãnh của ngươi lớn đến đâu, có ngon thử nhào vô, gia gia sẽ gõ cho con nha đầu ngươi bẹp đầu tâm phục khẩu phục mới thôi.
Cổ Viêm ngoắc ngoắc ngón tay khiêu khích.
Khương Tịch Nhi nghe những lời Cổ Viêm vừa nói phẫn nộ tay nắm chặt trường kiếm lao tới tấn công.
Thấy nha đầu này đã động thủ tấn công trước Cổ Viêm không nhịn nổi sự phấn khích cầm cây cự đại chảo sắc trên tay lao tới nghênh chiến với nàng ta.
Khoảng cách của hai người gần chạm đến nhau thì đột nhiên trên bầu trời một trường thương bằng băng xuất hiện lao tới chính giữa hai người bùng nổ ra năng lượng hàn khí cường đại khiến cho cả hai theo bản năng lùi lại phía sau vài trăm bước.
Trường thương này không ai khác chính là của Lam Trạng mới đến, nhưng điều làm cho Cổ Viêm khó hiểu tại sao gã yêu tộc này lại ngăn cản hắn đánh nhau với Tịch Nhi không lẽ hắn lại có ý phản bội tộc của mình giúp đỡ cho người ngoài như bọn chúng.
Lam Trạng ngươi đang làm cái quái gì vậy, ngươi không lẽ không biết bọn chúng là kẻ thù của đội chúng ta hay sao, ngươi muốn phản bội tộc nhân của mình.
Cổ Viêm quét mắt về phía Lam Trạng lạnh lùng nói.
Sao ta lại không biết nhưng ta không tán thành việc các ngươi đánh nhau tại khu vực trung tâm, ngộ nhỡ con ma thú trong động thức tỉnh cho dù bốn chúng ta có liên thủ hợp sức cũng chưa chắc đánh lại nó.
Lam Trạng lên tiếng nhắc nhở.
Ta tán thành ý kiến của Lam Trạng, tuy chúng ta là kẻ thù không đội trời chung nhưng nếu muốn giành cờ hiệu lúc này vẫn nên đồng tâm hiệp lực chống lại ma thú trong kia, chỉ cần đánh bại được nó thì lúc đấy mạnh ai ngươi đấy thể hiện bản lãnh lấy cơ hiệu lúc đó tuyên chiến với nhau chưa muộn.
Khương Thành bước tới phía trước Tịch Nhi gật đầu đồng tình với Lam Trạng.
Mặc dù Lam Trạng không ưa gì tên yêu tộc đối phương nhưng lời Khương Thành nói trước đó rất hợp ý với hắn, chỉ có liên thủ đánh bại ma thú trước thì mới có cơ hội dành được cờ hiệu.
Liên thủ cái rắm gì, lão tử đếch thèm quan tâm, hôm nay phải gõ cho hai con hồ ly sưng đầu để chúng biết rõ ở đây ai mới là kẻ mạnh nhất.
Gạt bỏ những lời mà Khương Thành và Lam Trạng nói trước đó, Cổ Viêm vác cây cự đại chảo sắt lao tới tấn công Tịch Nhi.
Tịch Nhi không đứng yên chịu chết, lao tới tấn công Cổ Viêm mặc cho Khương Thành ngăn cản, nàng còn dặn gã yêu tộc này nếu hắn mà dám nhúng tay vào trận chiến của nàng và Cổ Viêm sau này sẽ trở mặt không thèm nhìn hắn nữa.
Khương Thành không thể ngăn cản nàng ta nữa chỉ khẽ nhắc nhở nàng ta không được sử dụng Hỏa Pháp Tuế Nguyệt nữa nếu không cho dù nàng có trở mặt hắn cũng nhất định ngăn cản nàng.
Tịch Nhi gật đầu chấp thuận với ý của Khương Thành, hiện tại nàng chỉ còn là thất vĩ nhưng cũng dư sức đối phó với Cổ Viêm theo nàng suy đoán hiện giờ thực lực của tiểu tử này so với Lam Trạng không thua kém là bao thậm chí còn mạnh hơn, nhưng nàng cũng đâu vì thế mà dễ dàng khoanh tay chịu trói loại công pháp cấm của tộc mà trước đó nàng sử dụng chỉ là một trong nhưng con át chủ bài của nàng ta mà thôi, đương nhiên chuyện này Cổ Viêm làm sao mà biết được.
Ác ma Cổ Viêm hôm nay cho ngươi nếm thử trình độ kiếm thuật thượng thừa của bổn cô nương, cho ngươi có chết dưới tay nó cũng được xem là một vinh hạnh lớn mà chết không hối tiếc.
Hỏa Linh Kiếm, nhân kiếm hợp nhất.
Vạn Kiếm Tế Quy – Tịch Diệt Vạn Vật.
Trường kiếm trên tay của Tịch Nhi là một kiện trung phẩm siêu thánh khí có tên là Hỏa Linh Kiếm được xem là một thanh đại bảo kiếm có nó trong tay thực lực của nàng được tăng lên bội phần.
Tâm ý khẽ niệm Tịch Nhi đem Hỏa Linh Kiếm dung hợp với cơ thể mình thành một, cả cơ thể nàng ta được bao bọc bởi một lớp áo giáp do trường kiếm của mình hóa thành sau lưng phát ra mười hào quang kiếm khí rực lửa xoay tròn khiến cho nàng tỏa sáng xinh đẹp thiện chiến hơn bao giờ hết khiến chúng nhân ở bên ngoài bí cảnh cũng như Lam Trạng, Khương Thành phải ngước nhìn nể phục trước một thân thiên phú kinh người này của nàng.
Lam Trạng trước đó đấu với nàng ta, cũng chưa được nếm thử trình độ nhân kiếm hợp nhất này của nàng nhưng nếu để so sánh với trình độ nhân thương hợp nhất của hắn sợ rằng còn khủng bố không ít.
Phía bên ngoài trời đã sáng, Ngọc Nhi cuối cùng cũng quay trở lại hàng ghế khán giả quan sát trận chiến của Cổ Viêm.
Trước đó nàng có nghe nói tối qua khi nàng rời đi nghỉ ngơi đã có một trận chiến kinh thiên xảy ra giữa Cổ Viêm trong trạng thái ma hóa đấu với Khương Lực đội đối phương kết quả đã đánh bại đã giết chết gã yêu tộc này.
Về phần Cổ Viêm bị ma hóa nếu nàng đoán không lầm Cổ Viêm lại cho Hắc Ma mượn cơ thể, với bản tính tàn độc của Hắc Ma tên Khương Lực có gặp hắn không sớm thì muộn cũng sẽ phải bỏ mạng.
Trái lại Cổ Viêm lại không nghe lời nàng lại nhân lúc nàng không có mặt thả Hắc Ma ra tàn sát, xem ra sau trận chiến này nàng lại phải dùng gia pháp dạy dỗ hắn lần nữa mới được.
Hiện giờ trước mặt nàng là khung cảnh trận chiến của Cổ Viêm và nữ nhân yêu tộc Khương Tịch Nhi ở trong trạng thái nhân kiếm hợp nhất.
Về phần thiên phú của nữ nhân này nàng không thể không thừa nhận nàng